kể lại một trải nghiệm của em với người thân
Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với người thân - mẫu 1 Năm học vừa qua, do đạt danh hiệu học sinh xuất sắc nên em được đi nghỉ mát ở Nha Trang bốn ngày. Từ sáng sớm cho đến chiều tối, em cùng các bạn tắm biển, leo núi, ngồi trên ca nô lướt sóng tới thăm các đảo. Cuộc du ngoạn rất vui vẻ và thú vị.
Phần II. Hướng dẫn viết bài. Viết bài văn khoảng 400 chữ kể lại một trải nghiệm của bản thân. Để giúp học sinh tìm hiểu cũng như có hiểu biết sâu sắc hơn về những món ăn truyền thống của dân tộc Việt, nhà trường đã tổ chức cho chúng tôi một buổi trải
* Thân bài: Kể lại diễn biến của câu chuyện. - Giới thiệu thời gian, không gian xảy ra câu chuyện và những nhân vật có liên quan. + Ở cửa hàng sách, khi còn học lớp 3; + Những nhân vật: Mẹ: Cho tiền mua sách. Tôi (người kể chuyện, trải nghiệm) : Đi một mình để mua. Cô
Bác sĩ Ngô Hải Sơn, 7 năm kinh nghiệm leo núi, kể lại khoảnh khắc tuyết lở kinh hoàng trong lần thử thách đỉnh núi cao thứ 8 trên thế giới. Bác sĩ phẫu thuật Ngô Hải Sơn, hiện công tác tại một bệnh viện ở Hà Nội, vừa thoát chết trong trận lở tuyết ập đến trại
Tôi cũng đã có một lần mắc lỗi với chính người bạn thân của mình hồi năm học lớp 4. Đó là một trải nghiệm buồn vì suýt chút nữa chính tôi đã tự tay giết chết đi một tình bạn đẹp. Tôi và Hoa chơi với nhau từ nhỏ, nhà ở cạnh nhau nên chúng tôi lại càng thân
Site De Rencontre Gratuit France Sans Inscription. Đề bàiViêt bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của bản thân emĐể viết bài văn lớp 6 kể lại một trải nghiệm của em, các em cùng xem lại phần nội dung kiến thức sauSoạn bài Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ - sách Cánh DiềuSoạn bài Kể lại một trải nghiệm của bản thân - sách Chân trời sáng tạoSoạn bài Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em trang 28 - Kết nối tri thứcSoạn bài Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em trang 77 - Kết nối tri thứcGợi ý làm bàiKhi làm bài văn kể lại một trải nghiệm của em, các em cần ghi nhớ kĩ các ý sau- Bài văn được kể theo ngôi kể thứ nhất. Xưng "tôi" hoặc "em", "con"- Giới thiệu rõ ràng, gọi tên được trải nghiệm đó trải nghiệm chuyến du lịch, trải nghiệm chuyến về quê, trải nghiệm vui về buổi sinh nhật, trải nghiệm buồn về bị điểm thấp,...- Tập trung vào câu chuyện trải nghiệm sắp xếp các sự việc theo trình tự thời gian hợp lí, có sử dụng các câu văn dùng để miêu tả về không gian, thời gian, nhân vật và diễn biến câu Thể hiện rõ ràng cảm xúc của em trước sự việc, từ đó rút ra được ý nghĩa của trải nghiệm đó đối với bản dàn ý bài văn kể lại một trải nghiệm- Mở bài Giới thiệu câu chuyện trải Thân bài Kể lại diễn biến của câu chuyện.+ Giới thiệu thời gian, không gian xảy ra câu chuyện và những nhân vật có liên quan.+ Kể lại các sự việc trong câu chuyện theo trình tự hợp lí thời gian, không gian, nguyên nhân - kết quả,....Sự việc việc việc 3....- Kết bài Nêu cảm xúc của người viết và rút ra ý nghĩa, sự quan trọng của trải nghiệm đối với bản bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của bản thân emĐề bài này là một trong những đề bài hay trong tuyển tập Văn mẫu 6, vì vậy có rất nhiều bài văn cho các em tham khảo khi viết bài văn chủ đề trải nghiệm văn ngắn kể lại một trải nghiệm của emNăm học vừa rồi, em đã có một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ. Chính trải nghiệm ấy, đã khiến em thay đổi rất trước đến nay, em luôn là một học sinh rất kém môn thể dục. Ai cũng cho là như vậy, kể cả em. Và chính em cũng luôn cho rằng, mình sẽ chẳng thể nào tốt hơn được. Cho đến một buổi học thể dục vào năm học trước, tất cả đã thay đó, em được học với thầy giáo mới đến là thầy Hùng. Như thường lệ, khi các bạn chơi bóng chuyền ở trên sân, em lại đứng bên cạnh quan sát và đi nhặt bóng giúp các bạn. Thấy thế, thầy Hùng đã tiến lại và đề nghị em cũng hãy vào sân chơi cùng các bạn. Nghe vậy, em đã rất ngạc nhiên và có chút sợ sệt. Tuy nhiên, thầy vẫn cương quyết đề nghị xen lẫn yêu cầu em ra sân bóng. Mới đầu, em cứ lóng ngóng tay chân, chẳng đỡ được một lượt bóng nào. Nhưng thầy Hùng vẫn không quản ngại, mà kiên nhẫn chỉ cho em. Các bạn trên sân cũng kiên nhẫn đứng chờ, như đang góp những lời cổ vũ thầm lặng cho em. Và thế là, đến cuối buổi tập, em đã thành công đỡ được hơn mười lượt bóng, thậm chí ghi được một điểm cho đội mình. Điều đó thực sự rất tuyệt vời, khiến em hạnh phúc vô cùng. Thì ra, em cũng có thể chơi bóng như các bạn, chứ không phải là không hôm đó, em dần tự tin và chăm chỉ hơn trong các tiết học thể dục. Em cũng đã dành thời gian mỗi buổi chiều tối để chạy bộ và rèn luyện thêm sức khỏe. Nhờ vậy, em dần hòa nhập vào những buổi học thể dục, những buổi chơi bóng ở lớp cùng các bạn. Tất cả chính là nhờ vào trải nghiệm tuyệt vời hôm ấy. 8 Bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớMẫu 1Mỗi lần nhìn thấy mái tôn nhà, em lại nhớ về một trải nghiệm cách đây một năm làm cho em nhớ lại và rùng mình vì ớn lạnh. Hồi ấy, lúc đó nhà em chưa xây anh em ở lớp 8, em học lớp hôm sẽ xảy ra sự việc em xem tivi kênh VTV1 thì nghe bảo sẽ có một cơn bão số mười bốn và đúng như đó là một ngày cuối tuần khá mát mẻ. Buổi sáng, bầu trời nắng nhè nhẹ có tiếng chim hót "líu lo,líu lo" ,mọi người vẫn làm việc như bình thường. Buổi chiều, trời bắt đầu âm u vì mây đen kéo tới khiến cho từ người đến động vật đều về chỗ ở của mình hoặc động vật chui vào một nơi kín đáo ấm áp để trú đến buổi tối, trời bắt đầu nổi gió lớn, đất trời phẳng phất mùi mưa cũng không khí lạnh buốt toàn thân, nhà nhà đóng cửa kín mít. Rồi chuyện gì đến thì cũng đến,mưa rơi xuống từng hạt từng hạt rồi thành mưa lớn dày đặc và thành bão. Những hạt mưa như những hòn đá bị ai ném xuống một cách mạnh bạo. Gió thì như muốn cuốn bất cứ ai ra ngoài. Rồi mất điện nhà ai cũng tối om chỉ lấp lánh nhỏ ánh nhỏ của những ngọn nến ấm. Anh và em vẫn đang chơi đùa mà không biết chuyện lớn sắp xảy ra ,mẹ cũng vậy, lúc này mẹ đang nấu chè đỗ đen. Đột nhiên, có một tiếng sét lớn đánh vang trời khiến ai cũng giật mình. Mấy cái máy tôn ở đầu cũng bắt đầu rung lắc và rồi "bụp" ba hàng máy tôn nằm ngang tróc lên, bật ngửa ra đằng sau. Anh em em bắt đầu đồng thanh hét " Mẹ ơi "rồi chạy xuống chỗ mẹ .Lúc đầu, mẹ chưa hiểu nên mẹ tức giận mắng làm sao" làm sao mà hét to thế hả?" và rồi hai anh em em nói không ngớt rằng, anh em nói "Mẹ ơi, mái tôn bật rồi". Em nói với mẹ "Mái bật dài lắm mẹ ạ!"; mẹ hốt hoảng nói "Này đừng có trêu mẹ nữa, bão đã làm cho mẹ lo lắng lắm rồi!". Anh em em cùng nói- Không tin mẹ lên mà xem ạ!Anh em vừa đẩy mẹ lên, vừa nói- Sợ lắm mẹ ạ!Em thì đi theo mẹ và anh. Đến đấy, mẹ sợ hãi suýt ngất, rồi mẹ lấy lại bình tĩnh và bảo "Thôi ba mẹ con mình tránh xa chỗ này ra, nhưng phải dọn đồ cho khỏi bị ướt đã, nhớ cẩn thận các con nhé!". Sau khi để đồ đạc ở chỗ khô ráo thì mẹ em nhắn tin cho bố bảo rằng tạnh mưa hẵng về. Sáng hôm sau, mẹ em nhờ mấy bác hàng xóm sang sửa lại cái mái tôn. Ôi hậu quả thật là đáng sợ. Sau khi mái tôn bật, lá cây, giấy rác từ ngoài đường bay vào bẩn bụi hết chỗ nói. Còn sàn thì ướt và bẩn, còn có cả mấy mảnh kính vỡ nữa. Nó làm cho mẹ em cảm thấy thật tồi tệ. Cả nhà em phải mất hàng giờ để quét dọn đống đổ nát về em, sau khi dọn xong, em ra ngoài vườn thì thấy hai cái cây gắn bó với em từ lúc sinh ra, đó là cây Sấu và cây Xoài mà bà nội em đã trồng khi còn sống, cây Sấu thì mất tích không dấu vết, còn cây Xoài thì bật gốc. Thấy thế em buồn lắm. Rồi em lại thấy mấy cái tường rào, cửa cổng vỡ hết, và bị đổ xuống như có một cơn lốc xoáy đã cuốn hết mọi thứ của gia đình em. Em đã tưởng như chỉ có gia đình em là mất đi nhiều thứ nhưng em đã lầm. Nhà bà Hải bán thịt bên cạnh nhà em có một cái cửa cuốn trước giờ vẫn cố định, nhưng sau đêm hôm đó cái cửa cuốn nhà Bà đã bay xa cách tận ba căn nhà tính từ nhà bà đến đó. Mấy cái mái tôn thì bật cong còn mái ngói thì vỡ vụn. Em nghĩ những thứ đó đã tồi tệ rồi nhưng khi em đi học em đã thấy một ngôi trường mầm non đổ nát, điều đó thật khủng khiếp đến nỗi những người sống xung quanh họ còn nói rằng, họ nghe thấy những tiếng nổ "đùng đoàng" bên ngôi trường và họ đã cho bác bảo vệ ở nhờ nhà họ trước khi bác về nhà rất thương những người đã mất mát nhiều thứ trong đó có gia đình em trong cơn bão. Em mong những người đó sẽ xây dựng lại tài sản vốn có của họ, và em cũng mong bố mẹ em sẽ xây lại một ngôi nhà vững chắc để cho gia đình em sẽ không lo lắng khi bão đến. Em sẽ nhớ mãi trải nghiệm kinh sợ này, vì đây là một trải nghiệm đáng nhớ của 2Năm học cấp hai của tôi với bao nhiêu trải nghiệm khó quên bên thầy cô và bạn bè một ngày khai trường đáng nhớ, một Tết trung thu ấm áp và vui vẻ,…Nhưng in sâu trong tâm trí tôi là một lần có xích mích với một bạn mới trong lớp. Đó là một kỉ niệm khiến tôi có một bài học nhớ một buổi trưa nắng nóng, thời tiết oi bức, mọi chuyện xảy ra trong lớp của tôi. Tùng..! Tùng, tùng…! Hết giờ ra chơi tôi vội chạy vào lớp để chuẩn bị bài vở cho tiết sau thì Nam- một bạn học mới của tôi, cậu ấy cũng là tổ trưởng tổ tôi. Tính cách kiêu ngạo, hung hăng, mặt lúc nào cũng vênh váo. Nam đứng chặn ngay ở chỗ ngồi của tôi. Tôi kêu cậu ấy tránh ra nhưng lớp quá ồn nên Nam không nghe thấy, thế là tôi đẩy cậu ấy ra nhưng lại không để ý có một bạn đang ngã dưới chân xuýt thì ngã vào người bạn học đó. Thấy cô giáo chưa vào lớp Nam giữ người tôi, búng tai tôi đỏ ửng. Vẻ mặt kiêu ngạo, câng câng. Ánh mắt đen láy tỏ vẻ hung hăng. Miệng cười cợt, mắng tô liên tục còn hơn cả mẹ tôi. Giọng nói hống hách, kiêu căng, vừa nói vừa cười không coi ai ra gì. Cậu ấy túm tóc tôi và nói “Chừa chưa! Lần sau chừa em nhá..!” Tôi đã giải thích rằng “Mình không cố ý” nhưng Nam không nghe mà cứ đánh vào đầu tôi đến nỗi tôi sắp khóc. Tôi quá tức đánh trả lại Nam một cái vào đầu cậu ấy. Nam tức quá trừ ý thức của tôi rất nặng nhưng Nam không trừ điểm cậu ấy, mặc dù Nam cũng đánh tôi khiến tôi có chút buồn. Vào giờ học, tôi vẫn thấy tức khi Nam cậy mình là cán bộ lớp mà cậu ấy không bị trừ điểm. Lúc cô giáo ra ngài tôi quay xuống bàn Nam và giải thích với Nam mình không cố ý, rồi bảo cậu ấy không trừ điểm tôi nữa, Nhưng Nam hung hăng cho rằng tôi cố ý. Thấy tôi và cậu ấy ồn ào bạn lớp trưởng bắt tôi đứng lên. Cô giáo vào lớp rồi cho tôi ngồi xuống. Tiết học kết thúc, nghĩ lại mình đã bị trừ quá nhiều điểm , tôi quá ấm ức mà bật về đến nhà mẹ thấy tôi mặt buồn hiu thì hỏi tôi đã có chuyện gì. Tôi kể hết chuyện cho mẹ nghe rồi còn định gọi cho cô giáo. Mẹ đã giải thích và an ủi tôiChắc bạn ấy đã nhất thời nóng giận nên mời trừ điểm con như vậy. Chiều con để bạn ấy hết nóng giận rồi giải thích với bạn ấy xem. Nếu bạn ấy còn cố tình thì cuối tuần có tiết sinh hoạt con có ý kiến với cô. Ngay đầu giờ chiều, tôi đã nói chuyện lại với Nam. Có vẻ cậu ấy đã nguôi giân nên đồng ý không trừ điểm tôi nữa. Nhưng Nam cũng đã có cái nhìn không tốt về chuyện đã xảy ra được ba tuần rồi, nhưng giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy hơi tức gian, mặc dù Nam đã không trừ điểm tôi nữa. Tôi cũng rút ra được bài học là dù có chuyện gì cũng không nên đánh bạn. Nếu lúc đó tôi bình tĩnh hơn thì Nam cũng sẽ không có cái nhìn không tốt về tôi như vậy, bạn bè cũng có nhưng xích mích không đáng 3Câu chuyện đáng nhớ của tôi xảy ra cách đây hai tháng trước, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy mọi thứ như vừa mới hôm qua. Bởi vì đó là lần đầu tiên tôi có một trải nghiệm tuyệt vời như dịp mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu đã quyết định sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc biệt - đó là một bữa tối thịnh soạn do chính tay ba bố con tôi chuẩn bị cho mẹ. Tôi đã lên kế hoạch và nhờ cô Hòa - đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. Cô sẽ rủ mẹ đi mua sắm sau giờ làm để bố con tôi có thời gian chuẩn bị mọi chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi cố gắng về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin công ty cho về sớm. Lúc về đến nhà, tôi thấy trên bàn đã có một bó hoa hồng nhung đỏ thắm rất đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này chắc chắn mẹ sẽ rất hạnh khi dọn cất sách vở, tôi liền vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và cắm cơm. Còn việc chế biến món ăn sẽ do bố đảm nhận. Em Thu phụ trách dọn lau dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh chua cá … Những món ăn hấp dẫn, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ hoa hồng do chính tay tôi cắm. Sau khi làm xong hết mọi công việc, ba bố con tôi đều đồng ý với nhau rằng công việc quả nội trợ quả thật rất vất bảy giờ tối, tôi nhắn tin báo cho cô Hòa mọi việc chuẩn bị đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ đã về đến nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó hoa hồng tặng mẹ. Lúc đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ rất ngạc nhiên, sau đó mẹ đã nở một nụ cười vô cùng hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên khi nghe tôi kể về quá trình nấu ăn của ba bố con. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu ăn. Nhờ vậy mà tôi nhận ra mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho chúng tôi những bữa cơm ngon. Bởi vậy mà tôi cảm thấy thương mẹ, từ sau hôm đó tôi luôn cố gắng cùng nấu ăn với mẹ để mẹ đỡ vất 4Trong cuộc đời, chắc hẳn ai cũng đã gặp may không nhiều cũng ít, tôi cũng không ngoại lệ. Trong đó, có một lần tôi sẽ không thể nào quên vì đã may mắn được người lạ giúp đỡ. Đó là hồi tôi còn học lớp ấy, tôi chỉ là cậu bé tám chín tuổi nên vẫn còn ngây thơ, dại dột. Tôi vẫn còn nhớ rõ ngày hôm đó là thứ sáu, ngày mười ba. Không mê tín nhưng nghe mọi người nói thì đó là ngày xui nhưng lại là ngày may mắn của tôi. Hôm đó, mẹ cho tôi năm chục ngàn để mua sách. Khác mọi lần tôi đi cùng mẹ, lần này mẹ để cho tôi đi có một mình. Vừa bước xuống khỏi thang cuốn, thay vì đi thẳng vào nhà sách tôi bỗng choáng ngợp với thiên đường trò chơi ở bên cạnh. Với một đứa con nít chỉ chín tuổi như tôi, trò chơi luôn là thứ hấp dẫn nhất trên đời. Không chần chừ, tôi cứ thẳng tiến vào khu trò khoảng thời gian trôi qua, trời cũng đã tối. Tôi nhận ra là mình vẫn chưa mua sách nên nhanh chóng ra khu trò chơi chạy vội sang nhà sách. A! Cuốn sách cần tìm đây rồi. Tôi háo hức chạy đến chỗ cô thu ngân. Chạy vọt lên bác nọ đã chờ xếp hàng tự nãy giờ. Sau khi quét mã vạch, cô thu ngân đọc số tiền. Cả người tôi sững sờ. Lúc đó, tôi nghĩ “Không! Không phải! Mình chỉ tưởng tượng thôi!”. Lại gần hơn một tí, tôi hỏi lại “Cô ơi cuốn sách có giá tiền bao nhiêu ạ?”. Cô thu ngân nói lại giá tiền. Giá như lúc nãy tôi không phí tiền vào những trò chơi kia thì giờ vẫn đủ tiền mua sách. Nhưng hối hận cũng đã muộn, rõ ràng là tôi không đủ tiền trả cho cuốn sách ấy. Chẳng lẽ, tôi đi mất cả buổi chiều lại về nhà nói với mẹ là tôi không đủ tiền mua sách? Chứng kiến cảnh tượng đó, người đàn ông lạ mặt, đứng sau lưng tôi lúc này thò tay vào túi rút ra tờ đồng thả nhẹ xuống đất. Sau đó, bác cúi xuống, nhặt tờ tiền lên, vỗ nhẹ vai tôi và nói “Cháu ơi, cháu làm rơi tiền này!”Lúc đó, tôi cũng đã hiểu hết mọi chuyện. Thật tình là tôi không ngửa tay xin bố thí, nhưng rõ ràng tôi rất tôn trọng sự giúp đỡ trong tình huống trớ trêu này. Tôi chẳng biết làm gì ngoài việc cảm ơn bác. Tôi thật sự xúc động vì qua cách ăn mặc giản dị của bác, tôi đoán bác không phải là một người giàu có. Quả thật số tiền đó rất cần với tôi vào lúc này. Tôi cầm cẩn thận tờ tiền đưa cho cô thu ngân. Cô tính tiền rồi cho sách và hóa đơn vào túi đưa cho tôi. Ra cổng tôi nghĩ rằng nên trả lại tiền thừa cho bác ấy nhưng khi quay lại thì bác ấy đã đi đâu mất. Không phải tiền mình nên tôi đã bỏ số tiền đó vào thùng từ thiện cạnh cửa ra vào. Sau đó, tôi ra về. Trên đường không thể nào thôi nghĩ về sự việc lúc nãy. Vì có cái đầu ham nghĩ nên nhiều câu hỏi xuất hiện trong tôi. Nếu không có số tiền giúp đỡ của bác ấy thì lúc bấy giờ tôi có thể yên tâm rảo bước về nhà không? Kinh tế gia đình bác ấy có khá không?Dù đã ba năm trôi qua, tôi đã là cậu học trò lớp 6 nhưng vẫn không thể nào quên được kỉ niệm ngày hôm đó. Tôi vẫn ước mong có một ngày may mắn tình cờ được gặp lại người bác năm xưa đã tốt bụng giúp đỡ để tôi nói lời cảm ơn và trả lại số tiền cho bác. Cũng từ trải nghiệm này, tôi tự hứa với bản thân luôn phải biết ngoan ngoãn, nghe lời ông bà cha mẹ, làm nhiều điều tốt với những người xung quanh, giống như cách bác giúp tôi trước 5Kì nghỉ hè năm nay, tôi được bố mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Và tôi muốn kể lại một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ đó của mình cho mọi người cùng buổi sáng thức dậy, tôi cùng với ông nội đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Tôi cũng được thưởng thức bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Hay được dạo chơi cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Những trải nghiệm mới mẻ mà tôi chưa từng làm trong trải nghiệm đáng nhớ nhất của tôi không chỉ có vậy. Tôi còn nhớ, buổi chiều hôm đó, chúng tôi rủ nhau ra bờ sông chơi. Tôi cùng anh Tùng - anh trai của tôi thì ngồi câu cá. Mấy bạn khác lại rủ nhau xuống sông thi đấu bơi lội với nhau. Cuộc thi đấu dường như diễn ra rất sôi nổi. Tôi ngồi câu cá nhưng vẫn nghĩ về trận đấu cách đó không xa. Cuối cùng, tôi quyết định chạy lại tham gia cùng nhóm bạn. Cả nhóm hào hứng đồng ý - trọng tài của cuộc thi hô to để bắt đầu hiệp đấu. Tôi và Hoàng sẽ thi đấu với nhau. Trong tư thế chuẩn bị, chúng đã nhanh chóng vào cuộc đua. Hoàng đưa mắt nhìn tôi đầy thách thức. Trước đó, cậu đã thắng được phần lớn những người tham gia thi đấu. Nên cậu tự tin có thể đánh bại tôi. Còn tôi thì tự tin mình có thể giành chiến thắng. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp khúc sông. Chúng tôi là những đối thủ ngang sức, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Bỗng nhiên Hoàng bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Có tiếng ai hoảng hốt kêu lên “Hình như thằng Hoàng bị chuột rút rồi”. Mọi người ở trên bờ lo lắng dõi theo Hoàng. Tôi không nghĩ ngợi gì nhiều, bợi thật nhanh đến cứu thi đã kết thúc và trở thành một tiết mục cứu người đầy ngoạn mục. Khi tôi đưa Hoàng lên bờ, mọi người đều vỗ tay khen ngợi. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì đã cứu được Hoàng. Riêng Hoàng, cậu đã nói cảm ơn với tôi. Điều đó khiến tôi cảm thấy vui hơn cả việc giành được chiến kỉ niệm thật đáng nhớ mà tôi được chứng kiến đã giúp cho tôi nhận ra bài học to lớn về tình bạn. Tôi sẽ còn nhớ mãi kỉ niệm này như một kí ức đẹp trong cuộc 6Mỗi người đều có những trải nghiệm đem đến cho bản thân nhiều bài học ý nghĩa. Tôi cũng đã có một trải nghiệm đáng nhớ về tiết kiểm tra đầu tiên dưới mái trường Trung học cơ là tiết học kiểm tra của môn Ngữ Văn - một môn học mới mẻ khác hoàn toàn so với Tiểu học. Cô giáo đã cho chúng tôi đề bài để chuẩn bị trước Cảm nghĩ về ngày đầu tiên bước chân vào trường Trung học cơ sở. Các bạn trong lớp đều tranh thủ ngồi xem lại tài liệu để có thể đưa ra một kết quả tốt nhất. Tuy vậy, các bạn trong lớp cũng không tránh khỏi sự căng thẳng hiện - điều đó hiện rõ lên trên từng khuôn mặt của các bạn học sinh. Tiếng trống báo hiệu vào lớp vang lên, khoảng tầm 3 phút sau thì cô Hồng - cô giáo dạy môn Ngữ văn của tôi đã bước vào, cô viết lên bảng đề văn. Đúng là một trong bốn đề mà cô đã yêu cầu chúng tôi ôn tập. Cô nói- Các em đã chuẩn bị xong chưa? Chúng ta bắt đầu tính giờ đó, cô giáo yêu cầu chúng tôi cất toàn bộ tài liệu, chỉ để lại giấy kiểm tra và bút viết trên mặt bài. Thời gian làm bài kiểm tra của chúng tôi là chín mươi phút. Cô giáo yêu cầu cả lớp trật tự, bắt đầu tính giờ làm bài. Không gian trong lớp học trở nên yên tĩnh lạ thường. Đa phần các bạn đều nghiêm túc làm bài. Tuy là đề mà cô giáo đã cho ôn tập nhưng vẫn có một số bạn cứ ngồi loay hoay mãi. Còn riêng tôi, do đã chuẩn bị cẩn thận nên tôi có thể nhanh chóng bắt đầu viết bài của mình. Trước hết là gạch ra giấy nháp những ý chính. Sau đó dựa vào dàn ý đó để viết thành bài văn hoàn chỉnh. Hai phần ba thời gian trôi qua, các bạn trong lớp đều đang cặm cụi viết bài. Cô giáo ngồi phía trên bàn giáo viên vẫn chăm chú quan sát cả lớp. Không một tiếng động viết trôi qua thật nhanh, chỉ còn lại khoảng hai mươi phút cuối. Tôi đã sắp hoàn thiện bài viết của mình. Nhiều bạn dường như đã sắp hoàn thành xong bài viết của mình. Khoảng mười lăm phút cuối giờ, tôi nhanh chóng viết nốt những ý chính quan trọng trong bài viết của mình. Tiếng xôn xao bắt đầu nổi lên. Nhiều bạn đã đứng lên nộp bài. Cô Hồng yêu cầu các bạn đã nộp bài nhanh chóng ổn định lại trật tự để không làm ảnh hưởng đến những bạn vẫn còn đang làm bài. Tiếng trống báo hiệu đã hết tiết vang lên. Bạn lớp trưởng được cô yêu cầu đi thu lại bài của toàn bộ các bạn trong lớp. Sau khi kiểm tra số lượng bài viết đã đầy đủ, cô cũng cho cả lớp là tiết kiểm tra đầu tiên của tôi dưới mái trường Trung học cơ sở. Sau khi kiểm tra, tôi cảm thấy rất vui vẻ, hài lòng. Và bản thân cũng rút ra được những kinh nghiệm học tập cho bản 7Cuộc sống hiện đại cuốn chúng ta vào guồng quay cùng sự phát triển nhộn nhịp khiến ta đôi khi buông lơi những mối quan hệ tưởng chừng như rất quan trọng trong một khoảng thời gian nào đó. Chỉ đến khi gặp lại họ, một cách tình cờ, ta mới thấy bản thân đã mất đi những lại một trải nghiệm lần ấy thật đặc biệt vì đó là phần thưởng mà bố mẹ dành cho tôi sau một năm dài nỗ lực học tập, tôi đã đỗ vào một trường cấp 2 trọng điểm của tỉnh với điểm số đi được diễn ra vào giữa tháng 7, gia đình tôi quyết định trốn ánh nắng chói chang của mùa hè đất Bắc để đến với không khí trong trẻo, mát mẻ của Đà Lạt. Trước khi ghé Đà Lạt, cả gia đình tôi bay đến Nha Trang để thăm một vài người bạn của bố. Đây cũng là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm cảm giác đi máy bay. Nhìn từ cửa sổ, những đám mây trắng trẻo, bồng bềnh chưa bao giờ gần tôi đến thế. Cứ ngỡ như có thể vươn tay ra mà chạm vào chúng, mà cảm nhận chúng một cách trọn vẹn nhất. Bay đến Nha Trang, chúng tôi được thiết đãi rất nhiều thứ đặc sản miền Trung như bánh canh, hải sản, bánh xèo,… Nha Trang cũng là một vùng đất mới lạ nhưng nó vẫn đem đến cho tôi cảm giác thân thuộc bởi tôi cũng được sinh ra ở vùng biển. Những thứ như hải sản, cát trắng, biển xanh,… đều khá quen thuộc đồi với tôi. Vậy nên điều tôi háo hức nhất vẫn là chuyến đi đến Đà Lạt sau 2 ngày lưu lại nơi tôi thuê một chiếc taxi để trải nghiệm đường rừng từ Nha Trang đến Đà Lạt. Đường rừng chưa được cải thiện nhiều, đường rất gồ ghề khó đi. Nhưng bỏ qua những trở ngại ấy, tôi đắm chìm vào những cánh rừng bạt ngạt, xanh mướt. Gần đến Đà Lạt rừng càng dày đặc, không khí cũng dễ chịu hơn. Tôi còn nghe thấy cả tiếng chim lảnh lót hót vang khu rừng đem lại cảm giác bình yên chưa từng có. Ở thành phố bây giờ rất khó kiếm tiếng chim hót vì chúng bị chiếm hết những ngôi nhà xanh để xây dựng đô thị, nhà cao tầng, chung cư… Tôi thích Đà Lạt cũng vì cái lẽ đó. Tôi thích khung cảnh bình yên và nhẹ nhà tôi dành 3 ngày để ở lại Đà Lạt và trải nghiệm thành phố của tình yêu này. Chúng tôi đi thăm vườn hoa, trải nghiệm chợ đêm Đà Lạt và thử đi ngựa rồi đi xe đạp quanh thành phố. Đà Lạt yên bình và nhẹ nhàng lắm. Ở Đà Lạt, chúng tôi được trải nghiệm cái mà người ta gọi là “một ngày bốn mùa”. Sáng như mùa xuân, trưa như mùa hè, chiều mang hơi thở mùa thu và tối lạnh như chớm đông. Tối nào tôi cũng đòi bố mẹ đến chợ đêm vì tôi yêu thích trải nghiệm ẩm thực nơi đây với sữa chua dâu, sữa đậu, bánh canh, bánh tráng nướng,… Nhưng có một trải nghiệm mà tôi không thể quên, đó là gặp được bạn cũ của mình ở đó. Ánh là người bạn thân thời câp 2 của tôi. Chúng tôi đã trải qua 4 năm cấp 2 với biết bao trải nghiệm cùng nhau từ vui đến buồn. Chúng tôi đã từng hứa sẽ trở thành bạn thân cho đến mãi về sau. Vậy mà cuối cùng, Ánh lại không đỗ vào ngôi trường mơ ước của chúng tôi. Còn tôi, khi vào môi trường mới và có chút áp lực về việc phải giữ vững phong độ học tập, vô tình đã quên mất người bạn ấu thơ này. Cho đến khi bất ngờ gặp Ánh tại hội chợ, cô bạn cũng đi du lịch ở đây vào dịp này, tôi chợt sững người lại. Chúng tôi nhìn nhau rất lâu trước khi có thể mở lời chào nhau. Mọi thứ trở nên gượng gạo, ngượng ngùng cứ như thể những con người mới quen nhau lần đầu. Cuối cùng, bọn tôi xin phép bố mẹ để cùng đi với nhau một lúc. Chúng tôi ngồi lại, kể cho nhau nghe về cuộc sống trong thời gian vừa rồi. Ánh có nói một câu khiến tôi rất đau lòng “Tớ thấy cậu vui vẻ với những người bạn mới quá nên tớ ngại làm phiền cậu”. Ôi chữ “phiền”! Tôi đâu có ngờ được sự vô tâm của mình đã khiến bạn mình đau lòng như thế. Tôi ân hận vô cùng vì sự việc ấy. Chúng tôi đã ngồi bên nhau rất lâu, nói với nhau những điều giấu trong lòng và quyết định làm hòa. Kết thúc chuyến đi, chúng tôi về cùng nhau và từ đó vẫn giữ mối quan hệ thân thiết đến bây đi vừa rồi đã mang lại cho tôi nhiều điều. Nó mang lại những giây phút giải trí thoải mái sau quãng thời gian học tập căng thẳng. Nó mang lại những kiến thức về văn hóa, địa lí,… về vùng đất mới. Nhưng đặc biệt, nó tìm lại cho tôi một tình bạn đẹp. Tôi nhận ra rằng Không có điều gì có thể phá vỡ tình bạn ngoài sự vô tâm của bản thân. Tôi mong muốn có được nhiều thời gian hơn với Ánh, có thể là trong một chuyến đi mới, để có thể lưu giữ tình bạn này. Mong rằng tất cả mọi người hãy quan tâm hơn đến những người xung quanh mình để không phải hối hận như tôi đã 8Mỗi chúng ta đều có những trải nghiệm quý giá trong cuộc đời. Qua những trải nghiệm đó, con người rút ra cho mình những điều có giá bạn thân nhất của tôi là Minh Hà. Chúng tôi vừa là hàng xóm, vừa là bạn cùng lớp. Điều đó khiến cho tình bạn của cả hai thêm gắn kết. Minh Hà là một cô bạn hiền lành và ít nói, còn tôi lại năng động và hướng ngoại. Tôi và Hà thường giúp đỡ nhau trong học tập nên đã trở thành đôi bạn cùng còn nhớ một lần, tôi mải xem phim nên đã quên học bài. Buổi học hôm sau, cô giáo yêu cầu cả lớp làm bài kiểm tra mười lăm phút. Tôi ngồi loay hoay mà vẫn không làm được một câu nào. Thấy vậy, Minh Hà đã lén đập vào tay tôi. Thì ra, Hà muốn tôi chép bài của bạn. Tôi đang lo lắng nên không kịp nghĩ gì vộichép luôn bài của Hà cho kịp học sau đó, khi nhận xét về bài kiểm tra, cô giáo đã nói- Cô cảm thấy rất buồn vì trong lớp vẫn còn hiện tượng chép bài. Minh Hà và Thu Trang, hai em có điều gì muốn nói với cô không?Tôi và Hà nghe cô giáo nhắc đến tên mình thì cảm thấy vô cùng lo lắng. Cả lớp bắt đầu bán tán xôn xao. Cô giáo nói tiếp- Cô vẫn thường dạy các em phải trung thực trong thi cử. Nếu như bài kiểm tra đạt kết quả không tốt, cô có thể cho các em gỡ điểm. Nhưng nếu hành vi gian lận thì cô tuyệt đối sẽ không tha cô giáo nói vậy, tôi biết mình là người có lỗi. Tôi liền đứng lên nói với cô giáo- Thưa cô… em là người đã chép bài của bạn Minh Hà ạ!- Không… cô ơi, là em đã để cho bạn Thu Trang chép bài của mình ạ!Cô giáo liền nói- Thu Trang đã biết nhận lỗi, điều đó rất tốt. Nhưng việc Minh Hà để cho bạn chép bài cũng là sai. Lần này, cô sẽ để hai em làm lại một bài kiểm tra khác. Nếu có lần sau, cô sẽ phát nặng nhé?Cả hai chúng tôi đều thở phào nhẹ nhõm- Vâng là một trải nghiệm đáng nhớ của tôi. Từ đó, tôi luôn chăm chỉ học tập để không phạm phải lỗi lầm như vậy. Tình bạn của tôi và Minh Hà cũng ngày càng gắn kết hơn. 3 Bài văn kể lại một trải nghiệm chuyến du lịchMẫu 1Kì nghỉ hè năm nay, em đã có một trải nghiệm bổ ích cùng với các anh chị trong đoàn thanh niên. Đó là một chuyến du lịch để nghỉ ngơi sau một năm học tập căng đến của chuyến đi chính là bãi biển Cửa Lò xinh đẹp. Tối hôm trước, mẹ đã giúp em chuẩn bị đồ đạc cần thiết. Mẹ còn dặn dò em phải luôn cẩn thận, chú ý nghe lời các anh chị trong đoàn. Đây là lần đầu tiên em có một chuyến đi xa không có gia đình bên cạnh, nên việc mẹ lo lắng là bình xe khởi hành từ sáng sớm. Đến nơi, mọi người đều đã mệt nên quyết định sau khi đến khách sạn nhận phòng. Em ở cùng phòng với chị Lan Anh - chị họ của em. Sau khi thu dọn đồ đạc sẽ cùng nhau đi ăn uống rồi nghỉ ngơi. Buổi chiều tất cả sẽ cùng nhau đi tắm bốn giờ chiều, mọi người cùng nhau ra biển. Em phải đi bộ từ khách sạn khoảng bốn ki-lô-mét mới đến biển. Trước mắt em chính là bãi biển Cửa rộng mênh mông. Gió biển lồng lộng. Tiếng sóng vỗ ào ạt. Bãi cát vàng trải dài. Bầu trời lúc này thật rộng, không một gợn mây. Ông mặt trời như một quả bóng khổng lồ tỏa ánh nắng chói chang xuống mọi nơi. Em cùng các bạn thỏa thích vui đùa trên bãi cát, nghịch nước biển mát hôm đó, sau khi tắm biển xong. Chúng em thấy có một nhóm thanh niên tình nguyện đang dọn dẹp vệ sinh gần biển. Các anh chị trong đoàn đã đề nghị đến tham gia giúp đỡ. Khi nhận được yêu cầu đó, nhóm thanh niên tình nguyện rất vui vẻ. Chúng em phân thành các nhóm với từng công việc cụ thể. Một nhóm được giao cho công việc nhặt rác ở trên bờ biển. Một nhóm phụ trách ra xa hơn để thu nhặt rác đặc biệt là các loại rác thải bằng nhựa. Sau nhiều tiếng lao động chăm chỉ, cuối cùng bờ biển cũng trở nên sạch sẽ hơn. Không chỉ vậy, chúng em còn quen được những người bạn mới. Họ nói rằng cảm thấy rất hạnh phúc khi vẫn còn nhiều khách du lịch như chúng em - những vị khách du lịch có ý thức bảo vệ môi trường xung quanh bãi du lịch này là một trải nghiệm đẹp với em. Em mong rằng sẽ có thêm nhiều hơn những chuyến đi thú vị và bổ ích như 2Cuối tuần trước, gia đình em đã có một chuyến du lịch rất vui vẻ. Đó là phần thưởng mà bố mẹ dành cho em khi đạt được thành tích học tập tốt vào cuối năm học. Đây là lần đầu tiên em được đi đến biển năm giờ sáng, xe xuất phát từ Hà Nội. Khoảng đến gần trưa thì xe đã đến nơi. Em cùng các bạn nhỏ cùng tuổi mình cảm thấy vô cùng thích thú vì sau một hành trình dài cuối cùng cũng đến Sầm Sơn. Sau khi đến khách sạn nhận phòng và cất đồ đạc. Mọi người cùng nhau đi ăn trưa, rồi nghỉ chiều, mọi người trong đoàn cùng đi tắm biển. Thật kì diệu! Em đang đứng trước một bài biển rộng mênh mông. Nước biển trong vắt. Đứng gần biển em có thể nhìn thấy từng đợt sóng đánh vào bờ. Nhìn ra xa phía chân trời, bầu trời và biển như hòa vào làm một. Gió biển lồng lộng, cùng với tiếng sóng vỗ nghe thật vui tai. Bên cạnh bãi biển, núi Trường Lệ - một địa danh khá nổi tiếng ở đây, đứng sừng sững chạy dài theo mép nước. Phía nam dãy Trường Lệ còn có bãi tắm Tiên Ẩn, một thung lũng nhỏ với cảnh quan gần như nguyên sơ. Cuối bãi là đền Độc Cước cổ kính uy nghi, tọa lạc trên một hòn núi đá. Tất cả đều tuyệt đẹp như những bức ảnh mà em đã được xem trên mạng khi tìm hiểu về Sầm biển lúc này thật đông người. Tiếng nói cười rộn vang khắp cả không gian. Người lớn thích thú bơi lội dưới nước. Trẻ em thì nghịch cát, xây thành những tòa lâu đài tuyệt đẹp. Em cùng các bạn nhỏ mỗi người một chiếc phao, rồi cùng nhảy xuống tắm biển. Nước biển mát lạnh khiến em cảm thấy vô cùng khoan khoái, dễ chịu. Sau khi tắm biển về, mọi người cùng nhau đi ăn đồ hải sản nướng cho bữa tối. Các món ăn đều rất tươi ngon và mang đậm hương vị của du lịch ba ngày hai đêm của gia đình em đã kết thúc. Nhưng em xảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã có những trải nghiệm vô cùng thú vị ở đây. Em mong sẽ có thêm nhiều chuyến du lịch như vậy cùng với gia đình của 3Nhờ vào danh hiệu Học sinh giỏi của tôi năm ngoái mà bố mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến đi đến bãi biển Vũng Tàu đầy diễm lệ và xinh đẹp. Hôm ấy, tôi không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình vừa vui mừng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng tôi đạt được vì học tốt. A! Xe taxi đến rồi!Ngồi trên xe, ngắm đường phố vào sáng sớm, tôi thấy thành phố nơi tôi ở sao mà đẹp thế! Hai bên đường trồng hai hàng cây xanh mát tươi tốt, thẳng tắp như những chú bộ đội đang đi diễu hành… Woa! Cuối cùng chúng tôi cũng đã đến biển rồi đây sao?!? Biển Vũng Tàu mơ mộng nhưng cũng tràn đầy sức sống đã làm tôi đứng mê mẩn nãy giờ. Ôi! cái mùi mằn mặn trong làn gió thổi nhẹ qua làn tóc của tôi cũng đủ cho tôi cảm thấy vui sướng rồi! Khi gia đình tôi nhận phòng, tôi nhìn từ cửa sổ tầng năm mà thấy sao Vũng Tàu bao la, xinh đẹp thế này! Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong vắt một màu xanh, không một gợn mây. Có một vài con chim biển đang bay lượn trên trời như muốn nhập bọn với những trò vui của du khách nơi đây! Mặt trời trông như quả bóng lửa rực rỡ giữa một màu xanh trong veo. Khi bố mẹ bảo tôi có thể xuống bãi rồi, tôi mừng rỡ chạy nhanh như gặp phải vàng, tôi đã mong chời giây ohút này lâu lắm rồi! Khi tôi bước xuống làn cát mềm mịn, tôi cảm giác như mình đang đứng trên một tấm thảm màu vàng nhạt bằng nhung vậy! Qua bờ cát mịn một chút là đã chạm những ngọn sóng tràn bờ vấy lên chân. Những ngọn sóng nghịch ngợm từng đợt vỗ đến chân tôi. Nứơc biển mát thật đấy! Tôi thấy biển như một tấm gương khổng lồ phản chiếu lại hình ảnh của bầu trời. Hình như tôi đạp phải thứ gì đó! A! Là những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng đọng nước biển, lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời đẹp thật! Cái màu trắng ngà, cái màu cam, cái màu hồng nhạt,… Nhìn khắp bãi, ngòai vỏ ốc còn có các chiếc dù đủ màu nhìn sống động như có những cây kẹo mút khổng lồ vậy!Các du khách ở đây rất đông và có nhiều người nước ngoài, họ rất vui vẻ và thân thiện. Họ chơi những trò chơi thể thao, trông rất vui, như bóng chuyền,… Nếu đã nói đến biển, người ta sẽ nghĩ ngay đến hải sản. Vì thế đến biển Vũng Tàu mà không ăn hải sản thì uổng lắm! Bố dẫn tôi và gia đình vào một tiệm bình dân trên bãi để ăn nghêu, tôm, mực, cua,… Ngon quá! Đã xế chiều, gia đình tôi về khách sạn để nghỉ ngơi và chuẩn bị hành lí đi về. Nhìn ra ngòai, tôi thấy một bầu trời ửng đỏ. Mẹ tôi bảo đấy là trời đang nấu cơm. Khác với buổi sáng, trời vào hòang hôn trên biển có vài đám mây đủ màu trôi bồng bềnh. Trông chúng như những cây kẹo bông gòn màu sắc mà mẹ mua cho tôi khi tôi còn nhỏ.. Trên bãi cũng ít người tắm vì họ cũng như chúng tôi, đều về nghỉ ngơi cả rồi… Đã đến giờ chúng tôi phải về. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và cảm kích vì đất nước Việt Nam đã có những danh lam thắng cảnh trong đó có nơi tôi đang nghỉ mát - biển Vũng sẽ cố gắng học tốt để bố mẹ cho tôi đến đây một lần nữa. Hình ảnh bãi biển Vũng Tàu đẹp như tranh và đầy sức sống này sẽ mãi mãi in sâu vào trái tim cũng như tâm hồn tôi như một kỉ miệm đẹp và đáng nhớ trong kì nghỉ hè năm lớp Sáu. Hẹn gặp lại năm sau đấy, Vũng Tàu ơi!3 Bài văn kể lại một trải nghiệm buồn của emMẫu 1Một hôm, khi đang dọn phòng, tôi chợi thấy một trái bóng tennis nằm lăn lóc ở góc phòng. Đã lâu không thấy, giờ thấy rồi nó lại làm tôi xúc động nhớ tới Ki- người bạn trung thành nhất của tôi nhưng đáng buồn thay, nó đã ra đi khi tôi mới vào lớp ấy, tôi mới học lớp ba. Vì còn nhỏ nên tôi rất thích các con vật nhỏ như chó con, mèo con,… Bởi vậy, bà ngoại đã mua cho tôi một chú cún con. Chú có một bộ lông nâu mượt. Chú nhỏ chỉ bằng một cách tay tôi. Chú rất đáng yêu. Tôi đã đặt tên cho chú cún con dễ thương ấy của tôi là Ki. Bà ngoại tôi nói rằng “Có thú cưng rồi thì tốt, nhớ chăm sóc cho nó thật chu đáo đấy nhé”. Hôm nào tôi cũng dắt Ki đi dạo. Chúng tôi cứ như vậy mà cùng nhau lớn chăm sóc Ki rất chu đáo. Mấy hôm đầu, cứ sau khi ăn cơm tôi lại phải cho Ki ăn, tôi rất chán. Trẻ con mà, làm nhanh chóng chán. Nhưng nhìn khuôn mặt rạng rỡ của Ki lúc tôi mang đồ ăn ra cho chú, tôi lại cảm thấy vui vẻ. Tầm hai tuần sau, thì tôi đã quen và vui vẻ làm việc đó. Những lúc đi chơi với tôi, Ki đều vui vẻ vẫy năm sau, Ki dần lớn lên trong sự chăm sóc của tôi. Tính cách của Ki đối với người ngoài cũng dần hung hăng hơn. Mỗi lần tôi đi học về, Ki đều chạy ra vẫy đuôi, sủa vang và đón tôi đi học về. Cứ như vậy, cho đến một buổi chiều mưa rào, tôi đi học về thì lại không thấy Ki đâu. Tôi sốt sắng chạy đi tìm nhưng không thấy Ki đâu. Tôi hỏi mẹ thì mẹ nói “Mẹ mới đi làm về nên cũng không biết, để mẹ đi hỏi bác hàng xóm xem có thấy không”. Sau đó, mẹ hớt hải chạy sang hỏi bác hàng xóm. Bác nói “Lạ nhỉ, mới nãy bác còn thấy ở đây mà. Giờ lại không thấy đâu nữa”, rồi bác chỉ cho mẹ tôi hướng Ki chạy đi. Mẹ chạy về nhà rồi thông báo cho cả nhà biết. Lúc đó cũng vừa lúc bố tôi đi làm về, sau đó cả bố và mẹ tôi chạy đi tìm chú cún con cho tôi. Mẹ thì cầm ô, bố cầm đèn pin chạy theo hướng bác hàng xóm chỉ. Chị tôi và tôi chạy ra đầu ngõ rồi lại ra ruộng mong muốn tìm được Ki, những lại đã gần một tiếng vẫn không thấy Ki đi về. Tôi hét lên gọi chú, nhưng vẫn không nhận được hồi âm. Đáp lại tôi chỉ là tiếng mưa ào ào và khoảng đất trống vắng. Hơn hai tiếng sau, bố tìm thấy xác của Ki ở một cái mương, trên người Ki đầy những vết thương. Hai mắt chú nhắm nghiền, trông thật thảm hại. Tôi như người bị bất động, hai tay buông thõng, khóc òa lên. Bố tôi mượn người dân quanh đó một cái bao, khiêng xác Ki về. Hôm sau, trời tạnh mưa, bố tôi mang Ki ra khoảng đất vườn sau nhà để chôn, tôi nức nở đi theo sau bố tôi rồi tiễn Ki đi. Những ngày sau đó, mỗi lần đi qua chuồng của Ki, nhìn thấy cái bát thức ăn đã bị mốc của Ki, nước mắt tôi lại không thể kìm được mà tuôn là lần đầu tiên tôi thấy một người bạn đã cùng mình lớn lên trong suốt hai năm liền. Mấy ngày sau, bà lại mua cho tôi một chú cún mới. Tôi rất quý nó nhưng cũng không thể quên được Ki – người bạn cũ của tôi. Tôi ước rằng mai sau sẽ làm một bác sĩ thú y giỏi nhất để chữa cho những chú chó và các loài động vật khácMẫu 2Tôi là một đứa trẻ ham chơi nên đã từng gây ra nhiều lỗi lầm. Câu chuyện xảy ra khi tôi còn học lớp 5, nhưng là một trải nghiệm mà bây giờ tôi vẫn còn nhớ là con trai nên tôi rất mê chơi game. Hôm đó là buổi tối thứ năm. Tôi đang ngồi học bài nhưng lại suy nghĩ về trận đấu game lúc chiều. Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy không phục vì đã thua Hoàng - cậu bạn cùng lớp mới chơi game chưa được bao lâu nhưng đã đánh thắng mình. Bởi vậy, tôi quyết tâm phải luyện tập thêm để phục thù. Nghĩ vậy, tôi liền thu dọn sách vở rồi xuống nhà. Thấy mẹ đang ở trong bếp, tôi nói với mẹ- Mẹ ơi, con có bài tập khó quá không làm được. Con mang sang nhà Tuấn nhờ bạn giải giúp nhé?Mẹ đồng ý và dặn tôi về sớm vì bố sắp đi làm về. Tôi chỉ vâng dạ cho có rồi nhảy lên xe đạp đi luôn. Nhưng tôi không sang nhà Tuấn mà đến quán điện tử gần trường. Ngồi vào bàn, tôi cảm thấy phấn chấn lạ lùng, mải chơi đến quên cả thời gian. Bỗng có một bàn tay đập vào vai tôi- Muộn quá rồi, về cho bác còn đóng cửa!Bác chủ nhà nhắc nhở rồi chỉ tay lên đồng hồ. Mười giờ ba mươi phút tối. Tôi nhanh chóng trả tiền cho bác chủ quán rồi dắt xe ra về. Vừa đạp xe, tôi vừa nghĩ sẽ giải thích cho bố mẹ như thế nào. Chắc chắn bố mẹ sẽ rất tức giận. Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng xe máy quen thuộc đang tới gần, một giọng nói nghiêm nghị vang lên- Đức, con đã đi đâu mà giờ mới về nhà?Hai đầu gối bủn rủn, tôi đứng như trời trồng, miệng lắp bắp- Bố… bố… đi tìm con ạ?- Đúng vậy! Mẹ nói là con đến nhà Tuấn nhờ bạn giảng bài, nhưng bố sang nhà bạn thì không thấy con ở đó nên đã đi Con… con…- Thôi, muộn rồi, mau về nhà đi con!Tôi đi bên cạnh bố mà lòng cảm thấy thật có lỗi. Khi bước vào nhà, tôi thấy mẹ vẫn đang ngồi chờ ở phòng khách. Tôi chỉ biết im lặng chờ đợi những câu mắng của bố. Nhưng không, tôi chỉ nghe thấy mẹ hỏi- Đức, con đi đâu mà giờ này mới về? Đã ăn cơm chưa?Khi nghe mẹ nói vậy, tôi òa khóc. Tôi liền xin lỗi bố mẹ, rồi thành thật kể lại mọi chuyện. Bố liền nói với tôi- Tuổi trẻ thường hiếu thắng, thích hơn thua với bạn bè. Đó không phải là điều gì sai trái. Nhưng việc con nói dối mẹ để đi chơi là điều không đúng. Việc chơi game, bố mẹ không phản đối nhưng nếu con chơi quá nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe, hay việc học tập. Bố mong con ý thức được điều nhìn bố, ánh mắt nghiêm nghị của bố nhìn tôi. Tôi đã nhận ra sai làm của mình. Tôi liền hứa với bố mẹ sẽ không tái phạm cũng như cố gắng học hành chăm chỉ hơn. Cũng nhờ có trải nghiệm này, mà tôi nhận ra tình yêu thương, bao dung mà bố mẹ dành cho 3Trong cuộc sống, mỗi người đều có những trải nghiệm đáng quý. Điều đó giúp chúng ta nhận ra nhiều bài học bổ ích cho chính mình. Và bản thân tôi cũng có được trải nghiệm như đã thi đỗ vào một trường cấp 2 chất lượng cao của huyện. Điều đó khiến mọi người trong gia đình rất tự hào. Tôi cũng cảm thấy vô cùng sung sướng khi nhận được những lời khen ngợi. Nhưng cũng chính vì vậy mà khi vào năm học tôi trở nên chủ quan, chểnh mảng trong việc học lớp học mới, tôi quen được rất nhiều người bạn. Chúng tôi thường xuyên bày trò nghịch ngợm. Tất cả đều cho rằng mình cần được nghỉ ngơi sau những tháng ngày ôn thi vất vả và năm học đầu cấp kiến thức rất nhẹ nhàng. Tôi cũng cho rằng bản thân mình thông minh, đến cuối kì thi chỉ cần xem lại bài là có thể nắm được kiến thức. Một lần nọ, tôi đã bỏ học theo nhóm bạn đi chơi. Hôm đó, chúng tôi có tiết học của cô giáo chủ nhiệm. Chúng tôi đã đồng loạt viết giấy phép, ngụy tạo cả chữ ký phụ huynh để lên bàn cô rồi rủ nhau đi ra suối chơi. Nhưng cô giáo đã phát hiện ra. Cô nói rằng sẽ gọi điện trao đổi với phụ hôm đó, tôi ngồi trong lớp học mà lòng đầy lo lắng. Tôi bắt đầu cảm thấy ân hận về hành động của mình. Những lời cô giáo nói với chúng tôi khiến tôi vẫn còn nhớ như in. Đến chiều về nhà, khi thấy tôi, mẹ không quát mắng mà chỉ hỏi han tôi. Điều đó khiến tôi rất ngạc nhiên. Sau bữa cơm tối, tôi lên phòng ngồi học bài. Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa. Mẹ bước vào, trò chuyện với tôi. Mẹ nói rằng đã nhận được cuộc gọi từ cô giáo chủ nhiệm của tôi. Tôi lo lắng chờ nghe lời trách mắng. Nhưng mẹ lại nhẹ nhàng nói với tôi “Mỗi đứa trẻ đều từng mắc phải sai lầm. Khi bằng tuổi con, mẹ cũng rất nghịch ngợm, khiến bà ngoại phải phiền lòng. Nhưng nhờ có sự bao dung của bà mà mẹ đã thay đổi...”.Khi nghe mẹ nói xong, tôi cảm thấy vô cùng hối hận. Tôi nhận ra lỗi lầm của mình. Trải nghiệm đáng nhớ đối với tôi nhưng đã đem đến một bài học đáng giá. Kể từ đó, tôi cố gắng học tập chăm chỉ văn kể lại một trải nghiệm giúp em trưởng thành hơnNgười ta thường có câu “Chọn bạn mà chơi”, câu nói đó thật phù hợp với hoàn cảnh của tôi bây giờ. Trải nghiệm đó thật ý nghĩa và đáng nhớ đối với tôi. Đó là kỉ niệm khiến tôi không sao quên được, cho tôi một bài học khi lựa chọn tình và Ánh đã quên nhau được mười năm rồi. Chúng tôi hay đi học cùng nhau, chơi cùng nhau, hai đứa có gì ăn cũng chia sẻ cho nhau, có chuyện gì vui, buồn tôi cũng kể cho Ánh. Cậu ấy có dáng người cao ráo, hơi gầy, làn da ngăm đen. Tính cách ghê ghớm, nghịch ngợm nhưng được cái thông minh. Mặc dù chơi với nhau lâu như vậy nhưng Ánh chẳng bao giờ hài lòng về tôi, còn hay nói xấu tôi nữa. Tuy cậu ấy có nhiều thói xấu và hay chành chọe với tôi nhưng tôi vẫn luôn bỏ qua cho lên cấp hai tôi và Ánh chuyển sang học một ngôi trường trường khá xa với nhà tôi nên tôi và Ánh đã ăn bán trú và nghỉ trưa ở trường. Ở đó có các bạn cùng lớp của tôi Mi, Hà, Yến, An, Thư,…,còn các anh chị khối bảy, tám, chín nữa. Khi ăn cơm ở đó thì tôi tình cờ biết được ba anh lớp chín. Mấy anh đấy hay ngồi gần bàn chỗ chúng tôi ăn cơm. Hôm đó, tan học xong chúng tôi vẫn xuống canteen ăn trưa như mọi lúc tôi đang ăn thì bỗng một trong số ba anh đó là anh D gọi tôi và hỏi tôi tên là gì. Nhìn vẻ mặt của các anh tôi biết ngay là họ không có ý tốt gì nên tôi không trả lời và tiếp tục ăn. Anh đó không hỏi được tôi thì liền hỏi lũ con trai lớp tôi. Bọn nó không biết gì nói luôn “Nó tên là Như anh ạ”. Anh ấy cười rồi quay sang chỗ tôi rồi chỉ về hướng anh T nói “Như ơi, anh này thích em này”. Anh T nghe vậy ngượng ngùng bảo “Thằng này nói điêu đấy. Đừng tin!”. Cả lũ con trai lớp tôi thấy vậy ồ lên. Phúc nói “Như ơi, anh T học hơi bị giỏi đấy, mày được anh đấy thích sướng thế còn gì.” Thế là các bạn lớp tôi cứ thế truyền tai nhau nói tôi yêu đương với anh khối chín mặc dù tôi và anh ấy chẳng có tình cảm hôm đó, tôi đi học thêm toán, khi vừa vào lớp thì tôi thấy Ánh đang ngồi ở đó còn các bạn học thêm cùng tôi cứ ghép tên tôi và anh T Như T! Như T…! Tôi khá bất ngờ khi nghe thấy các bạn nói vậy. Tôi hỏi Minh là có chuyện gì thì Minh bảo “ Bọn nó đang đồn mày lên trường mới không học hành mà yêu đương với các anh khối chín đấy.” Tôi thấy rất ngạc nhiên khi chúng tôi học khác trường mà các bạn ấy có thể biết được chuyện này. Tôi hỏi các bạn là ai nói thì các bạn bảo “Cái Vân nói bảo với bọn tao là mày lên trường mới được anh khối chín thích còn tặng nhẫn cơ. Mày có người yêu rồi đúng không ?” Nói xong các bạn lại nói to tên của tôi và anh ấy cho cả lớp nghe thấy”. Tôi khá bối rối và không hiểu sao Vân có thể biết được chuyện đó mặc dù cậu ấy cũng học khác trường với tôi. Vậy là cả giờ học các bạn cứ trêu tôi và không cho tôi học. Học xong, vùa về đến nhà tôi nhắn tin luôn cho Vân hỏi cậu ấy là ai nói chuyện đó cho Vân biết thì Vân nói là Ánh. Tôi nghe vậy khá buồn khi Ánh là bạn chơi thân với tôi mà cậu ấy có thể loan tin và làm mất uy tín của tôi như vậy. Tôi kể luôn chuyện này cho mẹ, rồi mẹ bảo “Được rồi để mẹ giải quyết!”Sáng hôm sau, tôi đến lớp thì nghe thấy các bạn lớp tôi cả các anh chị khối trên cứ nói tôi còn bé mà yêu đương lung tung, quen hẳn anh lớp nghe vậy rất khó chịu và tức tối nhưng chẳng làm được gì. Cả sáng hôm đó tôi không có tâm trạng học bài. Lúc ra chơi thì tôi thấy cô Hương- cô giáo dạy văn lớp tôi cung là cô giáo chủ nghiệm của Ánh đang ngồi nói chuyện với cậu ấy trong phòng đội. Ánh thấy tôi mà cứ lườm tôi như kẻ thù. Tùng, tùng,…! Tùng..!Giờ ra chơi kết thúc, bỗng cô Hương gọi tôi ra phòng đội, thì ra cô đã biết hết mọi chuyện. Tôi ngồi kể lại cho cô nghe đầu đuôi sự việc. Cô phân tích và bảo tôi “Con nên gọi Ánh ra và nói chuyện với bạn ấy rồi chỉ ra lỗi sai của bạn thì bạn mới biết thay mà cứ chịu đựng như thế mà không nói gì Ánh nó sẽ có lần sau. Lần này là tin đồn này, lần sau là tin đồn khác quá đáng hơn thì con làm thế nào? Tôi chẳng biết nói gì mà chỉ ngồi bảo Vâng. Cuối giờ không biết cô Hương và bạn ấy đã nói gì với nhau tôi thấy Ánh khóc lóc bước ra từ lớp và xin lỗi tôi. Tôi thấy vậy nên cũng đồng ý tha thứ và bỏ qua cho những lỗi lầm của ÁnhMặc dù đã bỏ qua cho cậu ấy nhưng tôi nghĩ tôi và bạn ấy có thể sẽ không còn được thân thiết như trước kia nữa. Tôi mong Ánh có thể thay đổi và có nhiều người bạn bài học trên tôi nhận ra rằng lựa chon sai tình bạn sẽ là một sai lầm trong cuộc sống. Tôi luôn tin tưởng và tha thứ cho những lỗi lầm của bạn mình mà bạn ấy lại đối xử, loan tin xấu về tôi như vậy. Tôi cảm thấy rất buồn vì điều này, đó là một bài học khiến tôi nhớ đây là 16 bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em, các bạn đều có những trải nghiệm thật phong phú, đa dạng. Vậy còn em? Trải nghiệm đáng nhớ của em thế nào?
Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Ngữ Văn Lớp 6 ❤️️ 20+ Bài Văn Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Hay Nhất ✅ Trọn Bộ Văn Mẫu Đặc Sắc Giúp Các Em Học Sinh Tham Khảo Và Nâng Cao Kỹ Năng Viết. Dàn Ý Kể Lại Một Trải Nghiệm Của EmViết Một Đoạn Văn Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em – Bài 1Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Ngắn Nhất – Bài 2Bài Văn Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Hay – Bài 3Bài Văn Mẫu Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em – Bài 4Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Đi Du Lịch – Bài 5Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Mẹ – Bài 6Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Thầy Cô – Bài 7Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Với Người Thân Trong Gia Đình – Bài 8Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Khi Về Quê – Bài 9Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Khi Đi Biển – Bài 10Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Vui – Bài 11Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Buồn – Bài 12Kể Về 1 Trải Nghiệm Của Em Lớp 6 Hay Nhất – Bài 13Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Ngữ Văn Lớp 6 – Bài 14Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Ngữ Văn Lớp 6 dài – Mẫu 15Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Ngữ Văn Lớp 6 trang 77 – Mẫu 16Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Bằng Tiếng Anh – Bài 17Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Ngữ Văn Lớp 6 Chân Trời Sáng Tạo – Mẫu 18Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Về Kì Nghỉ Hè – Mẫu 19 Dàn Ý Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em được nhiều bạn đọc quan tâm và chia sẻ đến các bạn đọc sau đây. Mở bài Giới thiệu về trải nghiệm sẽ được kể. Thân bài a. Giới thiệu khái quát về câu chuyện Giới thiệu thời gian, không gian xảy ra câu chuyện. Giới thiệu những nhân vật có liên quan đến câu chuyện. b. Kể lại các sự việc trong câu chuyện Điều gì đã xảy ra? Vì sao câu chuyện lại xảy ra như vậy? Cảm xúc của người viết khi xảy ra câu chuyện, khi kể lại câu chuyện? Kết bài Nêu cảm xúc của người viết với câu chuyện đã xảy ra. Gợi ý ☘Kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ Làm Em Nhớ Mãi ❤️️15 Bài Hay Viết Một Đoạn Văn Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em – Bài 1 Tham khảo bài mẫu hay về chủ đề ” Viết Một Đoạn Văn Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em” hấp dẫn sau đây. Mỗi người đều có một trải nghiệm đáng nhớ của bản thân. Trải nghiệm mà tôi nhớ nhất chính là một lần tôi bị đi lạc. Lúc đó tôi học lớp 2. Ngày hôm đó, mẹ tôi cho tôi về nhà bà ngoại chơi. Mọi người đều bận rộn để làm cơm tối. Tôi cùng chơi đùa với mấy đứa trẻ trong xóm. Tôi không nhớ rõ, chúng tôi đã đi rất xa. Đến khi tôi thấy trời bắt đầu tối và những đứa trẻ chơi cùng tôi đã dần về hết. Tôi thật sự hoảng loạn. Lúc đó tôi vô cùng lo lắng. Tôi đã không nghĩ được nhiều mà chỉ khóc lên. Có người đã nghe thấy tiếng khóc của tôi và đến hỏi thăm tôi. Sau khi biết được tên của mẹ tôi thì người phụ nữ đã tốt bụng đưa tôi về nhà bà ngoại. Hôm đó mọi người đều đi tìm tôi. Mẹ tôi rất lo lắng cho tôi. Khi nhìn thấy tôi trở về mẹ đã òa khóc. Nhưng vì tôi đi chơi và không nói với mẹ nên tôi vẫn bị phạt cấm túc một tuần. Từ đó về sau tôi không dám đi chơi lung tung nữa. Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Ngắn Nhất – Bài 2 Bài văn hãy kể lại một trải nghiệm của em ngữ văn lớp 6 400 chữ ngắn nhất, cùng đón đọc bài văn hay được gợi ý sau đây nhé! Người thân trong gia đình là một điểm tựa tinh thần của mỗi người. Bởi vậy mà chúng ta cần trân trọng những trải nghiệm đáng nhớ về họ. Em còn nhớ một trải nghiệm thú vị vào dịp Tết Nguyên Đán vừa qua, đó là gói bánh chưng. Năm nay, bố mẹ của em đã quyết định sẽ gói bánh chưng để ăn Tết và biếu ông bà. Trước đó, mẹ đã chuẩn bị mọi thứ đầy đủ như lá dong, đỗ xanh, thịt mỡ, gạo trắng, lạt mềm… Mẹ nói rằng đây là những nguyên liệu quan trọng để gói một chiếc bánh. Đến tối hai mươi bảy Tết, cả nhà em cùng ngồi gói bánh chưng. Trước đây, bố mẹ hay mua bánh ở bên ngoài nên em không có dịp trải nghiệm. Đây là lần đầu tiên em được xem gói bánh chưng. Công đoạn gói quả thật khó khăn. Bố vừa gói bánh, vừa giải thích cho em nghe. Trước đó, mẹ đã phải ngâm đỗ và gạo từ hôm trước để hôm sau kịp có nguyên liệu gói bánh. Em xin bố được gói thử một cái bánh. Bố đã hướng dẫn em từ bước xếp lá, đến cho các lớp nguyên liệu rồi gói lại. Dù còn hơn méo mó và buộc lạt chưa chặt nhưng em vẫn thấy rất vui. Sau hơn hai tiếng đồng hồ, công việc gói bánh đã xong xuôi. Sau đó, mẹ dọn dẹp đồ đạc. Còn bố thì chuẩn bị nồi nấu bánh. Tối hôm đó, em còn thức để canh nồi bánh chưng. Tiếng nước sôi kêu lục bục trong nồi nghe thật vui tai. Trải nghiệm bên người thân thật thú vị, ấm áp biết bao. Một trải nghiệm thú vị vào dịp Tết khiến em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Em mong rằng sẽ có thêm những kỉ niệm đẹp như vậy bên người thân của mình. Tham khảo 🌼Nghị Luận Về Sự Trải Nghiệm ❤️️ 12 Bài Văn Ngắn Gọn Hay Bài Văn Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Hay – Bài 3 Bài Văn Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Hay giúp các em có thêm nhiều tài liệu hữu ích để ôn tập thật tốt. Trong cuộc sống không có gì đáng giá bằng sự trải nghiệm. Tôi luôn nhớ về trải nghiệm làm tình nguyện viên của mình. Năm đó tôi học lớp 11. Vì chưa phải bận rộn thi cử nên tôi quyết định tham gia vận động hiến máu cùng với các anh chị. Địa điểm cách nhà của tôi 20 km. Ngày đó đối với tôi quãng đường đó là cả một sự thử thách. Tôi đã vượt qua những lo lắng của bản thân để đến địa điểm tập trung. Trước đây tôi chưa từng đi quãng đường xa như thế. Tôi cùng mọi người đi phát tờ rơi và vận động những du khách cùng tham gia sự kiện hiến máu nhâu đạo của chúng tôi. Tôi được chị đội trưởng khen ngợi và vinh danh là một trong những thành viên xuất sắc nhất. Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy mình được công nhận và thật nổi bật. Từ lần đó, tôi đã thêm yêu thích những hành động nhân đạo, tôi luôn cố gắng làm thật nhiều việc tốt để trở nên vui vẻ. Cùng nhờ có trải nghiệm đó mà tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều. Tôi cảm thấy mình thật may mắn và hạnh phúc. Bài Văn Mẫu Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em – Bài 4 Bài Văn Mẫu Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em, những kỉ niêm khó quên của mỗi người. Những ngày được là một học sinh, em đã có rất nhiều kỉ niệm đáng nhớ. Vui có, buồn có, nhưng ấn tượng sâu sắc nhất với em vẫn là một kỉ niệm đáng xấu hổ hồi đầu năm học. Em vẫn nhớ rất rõ, hôm đó là một buổi học ngữ văn vào sáng thứ hai đầu tuần. Tối hôm trước, em đã ngủ rất muộn, vì trốn trong chăn đọc quyển truyện yêu thích mà chị hàng xóm cho mượn. Vì quá say sưa, mà em quên luôn giờ phải đi ngủ nên em đã rất buồn ngủ và mệt khi đến trường hôm sau. Tiết học ngữ văn là tiết đầu tiên của sáng hôm đó, khi cô giáo đang say sưa giảng bài, các bạn thì chăm chú ghi chép. Em lại ngồi lim dim ở góc lớp. Ánh nắng ấm áp ngoài cửa sổ đã ru em vào giấc ngủ say. Kết quả, cô giáo đã phát hiện ra một học sinh ngủ quên. Tuy nhiên, thay vì quát mắng, cô đã nhẹ nhàng xoa nhẹ đầu em, và âu yếm gọi em dậy, cho phép em xuống phòng y tế nghỉ ngơi. Hành động ấy của cô khiến em cảm thấy tự xấu hổ về mình vô cùng. Tiếng cười khúc khích của các bạn khiến em cúi gầm mặt xuống đất. Nhưng trước ánh mắt dịu dàng của cô, em đã quyết tâm, ngẩng đầu lên xin lỗi cô, rồi đi rửa mặt cho tỉnh táo và trở lại lớp học. Trải nghiệm ngày hôm đó khiến em còn nhớ mãi đến hôm nay. Từ lúc ấy, em đã luôn sinh hoạt theo đúng thời gian biểu của mình để đảm bảo sức khỏe và thời gian học tập. Tiếp theo đón đọc 🌹Hãy Kể Về Một Kỉ Niệm Với Người Bạn Tuổi Thơ ❤️️15 Bài Hay Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Đi Du Lịch – Bài 5 Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Đi Du Lịch, cùng đón đọc bài văn hay được chia sẻ dưới đây nhé! Gần hết học kì I của năm lớp 6, nhà trường tổ chức cho chúng tôi đi thăm quan ở hồ Núi Cốc. Chuyến đi đã đem đến cho tôi rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ. Vì đây là lần đầu tiên được đi xa mà không có bố mẹ, chỉ có cô giáo chủ nhiệm cùng các bạn nên tôi vừa hồi hộp vừa xen một chút lo lắng. Biết vậy, mẹ đã chuẩn bị cho tôi đủ thứ từ tối hôm trước và dặn dò tôi đủ điều. Sau đó mẹ bắt tôi đi ngủ thật sớm vì ngày mai năm giờ sáng xe đã chạy. Lên giường nằm rồi mà tôi vẫn chưa hết hồi hộp, cuối cùng tôi thiếp đi cho đến đúng lúc chuông báo thức đổ một hồi dài. Tôi vùng dậy, mẹ đã dậy và chuẩn bị ba lô cho tôi. Sau khi đã xong bố đèo tôi đến sân trường để cùng các bạn đi thăm quan. Đúng năm giờ, xe bắt đầu chạy. Tất cả chúng tôi đều vui sướng khi đi ngang qua những con đường quen thuộc. Xe chạy bon bon, chỉ một lát sau đã rời xa nơi chúng tôi ở, những con đường xa lạ cứ mở dần ra trước mắt chúng tôi. Đi được một quãng, cô giáo bắt nhịp cho chúng tôi hát những bài hát quen thuộc, vậy là cả xe vang đầy tiếng hát cùng tiếng vỗ tay rào rào. Không khí thật vui vẻ, náo nhiệt. Chỉ hơn hai tiếng sau chúng tôi đã có mặt ở Núi Cốc, đến nơi cô giáo cho chúng tôi nghỉ nửa tiếng để ăn sáng và nghỉ ngơi. Hồ Núi Cốc mở ra trước mắt tôi là màu xanh thắm của rừng cây và màu trong xanh của hồ nước. Không khí thật thanh bình, yên tĩnh, khác hẳn không khí nơi chúng tôi sống. Sau khi ăn sáng xong, cô giáo đưa chúng tôi đi vào thăm các hang núi. Đây không phải là các hang núi tự nhiên mà nó được tạo ra bởi bàn tay khéo léo tỉ mỉ của con người. Đó quả là những công trình tinh vi đẹp mắt. Ra khỏi hang, chúng tôi leo lên những quả đồi cao, ở đó có rất nhiều thông và phi lao. Đứng trên đồi cao chúng tôi nghe thấy rất rõ tiếng thông vi vu như đang hát ru. Nhìn từ trên cao xuống mặt hồ thật đẹp, ánh nắng vàng toả trên mặt hồ làm cho hàng ngàn con sóng nhỏ chạy trên mặt nước non như những vì sao đang tung tăng, chơi đùa. Sau khi chơi chán trên bờ hồ, cô trò chúng tôi lại đi dạo trên mặt hồ bằng một chiếc thuyền nhỏ. Mặt hồ rộng mênh mông, sóng gợn lăn tăn chạy xô theo hướng gió thổi. Phía xa có những ngôi làng nằm lặng lẽ bên hồ. Khung cảnh thật nên thơ. Trên thuyền, cô giáo kể cho chúng tôi nghe sự tích núi Cốc, rồi cô còn hát cho chúng tôi nghe bài hát Huyền thoại hồ Núi Cốc, giọng cô mượt mà tha thiết, lúc trầm lúc bổng ngọt ngào, thiết tha. Thế là sau một ngày tham quan khu du lịch núi Cốc, cô trò chúng tôi lại thu dọn đồ đạc trở về nhà. Dù đi cả một ngày nhưng không khí vui quá, tất cả chúng tôi chẳng còn thấy mệt nữa. Lúc lên xe chúng tôi lại thi nhau hát và reo hò náo nhiệt cả một góc đường. Khi trở về nhà, tôi háo hức kể cho bố mẹ nghe về chuyến đi đó và tôi thầm nghĩ chắc chắn bài văn tả cảnh ngày mai của mình sẽ rất hay. Bởi qua chuyến đi này trong đầu tôi đã thu lượm được bao nhiêu khung cảnh đẹp về thiên nhiên. Quả là một chuyến đi đầy bổ ích. Đón đọc tuyển tập 🍀Kỉ Niệm Về Mái Trường Cấp 2 Và Thầy Cô ❤️️15 Bài Văn Hay Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Mẹ – Bài 6 Tham khảo bài văn mẫu Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Với Mẹ đặc sắc dưới đây nhé! Gia đình có vai trò thật quan trọng, và đối với tôi cũng vậy. Trong gia đình, người mà tôi yêu thương nhất chính là mẹ. Mẹ tôi là một người phụ nữ giản dị. Nhưng mẹ đã dành cho tôi những sự hy sinh thật phi thường. Bố mẹ chia tay khi tôi còn rất nhỏ. Tôi sống cùng với mẹ. Mẹ vừa phải làm mẹ, vừa phải làm bố. Nhờ có tình yêu thương vô bờ của mẹ đã lấp đầy khoảng trống tình cảm của bố. Còn nhớ tuần trước, tôi đến nhà Hồng – cô bạn thân cùng lớp chơi. Do quá mải chơi nên khi về đến nhà thì trời đã tối. Tôi nghĩ thầm trong lòng rằng kiểu gì khi về đến nhà mẹ cũng mắng. Nhưng khi tôi về đến nơi, bước vào nhà lại thấy thật yên tĩnh, chỉ nhìn thấy trên bàn là cơm canh nóng hổi, mà không thấy mẹ đâu. Tôi ăn cơm xong mà lòng đầy lo âu. Tôi lén vào phòng của mẹ, thì nhìn thấy mẹ đang nằm trên giường. Tôi khẽ gọi “Mẹ ơi!” nhưng không thấy tiếng trả lời. Cảm thấy lo lắng, tôi chạy đến bên giường, khi chạm vào người mẹ thì thấy nóng bừng. Có lẽ mẹ đã bị sốt. Bỗng nhiên tôi cảm thấy sợ hãi, xen lẫn cả sự ân hận. Tôi tự trách mình mải chơi, trong khi mẹ thì phải làm việc vất vả, lại bị ốm mà vẫn cố gắng nấu cơm cho tôi. Tự trấn an bản thân, tôi nhanh chóng chạy đi lấy khăn mặt lạnh đắp lên trán mẹ. Rồi còn nấu một ít cháo ăn liền và mua thuốc cho mẹ. Một lúc sau, có vẻ đã khá hơn, mẹ tỉnh dậy. Tôi thuyết phục mẹ ăn cháo và uống thuốc. Mẹ vừa ăn vừa mỉm cười nhìn tôi. Xong xuôi, tôi nhìn mẹ, rồi ôm lấy mẹ và bật khóc nức nở “Con xin lỗi mẹ ạ!”. Mẹ chỉ ôm tôi vào lòng rồi nhẹ nhàng nói “Không sao đâu! Nín đi con!”. Sáng hôm sau, mẹ đã khỏe hẳn và có thể đi làm bình thường. Nhưng nhờ có trải nghiệm hôm qua mà tôi mới biết mẹ đã vất vả vì tôi như thế nào. Tôi thầm nhắc nhở bản thân phải cố gắng học tập hơn, giúp đỡ mẹ nhiều hơn để mẹ khỏi lo lắng, vất vả. Đối với tôi, mẹ chính là nguồn ánh sáng diệu kỳ. Sau hôm đó, tôi dường như thấu hiểu thêm công ơn của mẹ, cũng như hiểu được rằng “Con dù lớn vẫn là con của mẹĐi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con” Mời bạn đón đọc 🌼Những Kỉ Niệm Sâu Sắc Về Thầy Cô Và Mái Trường Mến Yêu❤️️ Hay Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Thầy Cô – Bài 7 Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Với Thầy Cô, đây là một trong những chủ đề văn hay để các em có thể rèn luyện thêm kĩ năng viết của mình. Năm học vừa rồi, em đã có một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ. Chính trải nghiệm ấy, đã khiến em thay đổi rất nhiều. Từ trước đến nay, em luôn là một học sinh rất kém môn thể dục. Ai cũng cho là như vậy, kể cả em. Và chính em cũng luôn cho rằng, mình sẽ chẳng thể nào tốt hơn được. Cho đến một buổi học thể dục, tất cả đã thay đổi. Hôm đó, em được học với thầy giáo mới đến là thầy Hùng. Như thường lệ, khi các bạn chơi bóng chuyền ở trên sân, em lại đứng bên cạnh quan sát và đi nhặt bóng giúp các bạn. Thấy thế, thầy Hùng đã tiến lại và đề nghị em cũng hãy vào sân chơi cùng các bạn. Nghe vậy, em đã rất ngạc nhiên và có chút sợ sệt. Tuy nhiên, thầy vẫn cương quyết yêu cầu em ra sân bóng. Mới đầu, em cứ lóng ngóng tay chân, chẳng đỡ được một lượt bóng nào. Nhưng thầy Hùng vẫn không e ngại, mà kiên nhẫn chỉ cho em. Các bạn trên sân cũng kiên nhẫn đứng chờ, như một lời cổ vũ thầm lặng. Và thế là, đến cuối buổi tập, em đã thành công đỡ được hơn mười lượt bóng, thậm chí ghi được một điểm. Điều đó thực sự rất tuyệt vời, khiến em hạnh phúc vô cùng. Thì ra, em cũng có thể chơi bóng như các bạn, chứ không phải là không thể. Sau hôm đó, em dần tự tin và chăm chỉ hơn. Em dành thời gian mỗi buổi chiều tối để chạy bộ và rèn luyện sức khỏe. Nhờ vậy, em dần hòa nhập vào những buổi chơi bóng ở lớp cùng các bạn. Tất cả chính là nhờ vào trải nghiệm tuyệt vời hôm ấy. Ngoài Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Ngữ Văn Lớp 6, Chia sẻ 🌼Kể Về Một Kỉ Niệm Với Thầy Cô Giáo Mà Em Nhớ Mãi ❤️️15 Bài Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Với Người Thân Trong Gia Đình – Bài 8 Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Với Người Thân Trong Gia Đình sẽ mang đến cho các em thêm nhiều ý tưởng mới để hoàn thiện bài làm của mình. Đã hơn một tháng trôi qua, nhưng mỗi khi nhớ đến trải nghiệm của mình vào ngày trung thu ấy, em vẫn cảm thấy phấn khích không thôi. Năm nay, do dịch Covid, nên cả nhà em đều đón trung thu tại nhà, không đi đâu được. Thế là mẹ em đã quyết định tự làm bánh trung thu để thắp hương và biếu ông bà. Sau khi tìm hiểu kĩ, mẹ đặt cả set làm bánh ở trên mạng. Đến chiều, sau khi nhận được đồ thì cả nhà bắt tay vào làm. Đây là lần đầu tiên được chính tay tham gia là bánh trung thu, em hồi hộp và vui sướng lắm. Đầu tiên, em xung phong lau bàn bếp thật sạch và trải một lớp giấy bóng để làm bánh cho sạch sẽ. Rồi em lúi húi giúp mẹ cân các nguyên liệu trên chiếc cân mini cho đúng công thức. Còn bố sẽ phụ trách nhồi bột làm vỏ bánh. Trong lúc đó, em cẩn thận tác vỏ các loại hạt để làm nhân bánh. Và mẹ sẽ băm nhỏ chúng ra, cho vào từng bát một. Sau khi xong xuôi, mẹ vào bếp, đứng đảo nhân cho chín, thơm phưng phức. Mẹ làm xong đến đâu, em cầm ra bàn đến đấy. Xong xuôi, cả nhà tập hợp lại cùng làm bánh. Em cầm từng cục bột, cục nhân tròn đã được bố chia sẵn, bắt chước video mà nặn thành hình. Đầu tiên là cán mỏng phần vỏ, rồi cho cục nhân vào chính giữa, sau nữa là gói lớp vỏ lại, vo tròn sao cho phần nhân không lộ ra ngoài. Cuối cùng, để bánh vào khuôn và ấn xuống, tạo thành hình. Tuy những chiếc bánh trông không được sắc nét và nhiều màu sắc như ngoài tiệm, nhưng em vẫn thấy chúng sao mà đẹp và ngon lành quá. Sau khi nướng chính bánh, em cùng bố mẹ xếp bánh vào từng chiếc hộp nhỏ, để thắp hương và mang sang biếu ông bà ở cạnh nhà. Trải nghiệm tự làm bánh trung thu ngày hôm ấy đối với em là vô cùng tuyệt vời. Cảm giác tự mình làm từng công đoạn một để tạo nên chiếc bánh thơm ngon khiến em rất vui thích và tự hào. Hướng Dẫn Cách Nhận 🌼 Thẻ Cào Miễn Phí 🌼 Nhận Thẻ Cào Free Mới Nhất Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Khi Về Quê – Bài 9 Bài văn mẫu Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Khi Về Quê được nhiều bạn đọc quan tâm và chia sẻ sau đây. Nếu ai hỏi về trải nghiệm đáng nhớ nhất, thì em sẽ luôn nghĩ ngay về một trải nghiệm đã xảy ra từ cách đây gần một năm rồi. Đó là lần mà em được về quê nội, cùng ông bà ra đồng gặt lúa. Tuy đã nhiều lần về quê chơi, nhưng lần ấy là lần đầu tiên em được về đúng ngày ra đồng như thế. Sáng ấy, em thức dậy từ sớm, bắt chước ông bà đội nón, đeo găng tay, mặc áo quần dài, rồi đi bộ ra đồng. Đến nơi, em thực sự choáng ngợp với cảnh vật nơi đây. Cả một vùng trời vàng ươm, rộng mênh mông hiện lên chói lóa dưới ánh mặt trời. Mùi lúa chín thơm nồng nà, ngây ngất khiến em ngây ngẩn cả người. Nhưng rồi tiếng cười, tiếng nói, tiếng máy nổ râm ran đã gọi em về. Vì còn bé, chưa làm được nhiều, nên em nhận nhiệm vụ trông đồ và tiếp nước cho ông bà, các bác. Hễ ai khát nước, em sẽ mang nước và khăn mát lại ngay. Ông nội trêu em là cứ như một chú sóc nhỏ vậy. Cuối ngày, khi đã gặt xong, mọi người sẽ tuốt lúa ngay tại ruộng. Em xin ông cho được giúp mọi người. Thế là, em được phân công buộc miệng túi thóc sau khi đã đầy. Phải qua mấy lần lóng ngóng, em mới quen được cách xỏ dây và buộc qua vỏ bao dày như các bác. Xong xuôi, người em mệt lả, nhễ nhại mồ hôi, hai tay thì nhức mỏi. Nhưng mà em vẫn thấy vui sướng lắm. Vì đã góp được một chút sức lực giúp ông bà. Bây giờ, đã trôi qua lâu rồi, nhưng dường như âm thanh tuốt lúa ầm ầm, mùi thơm của rơm, của thóc hôm ấy vẫn phảng phất quanh em. Thật là thích thú. Đọc nhiều hơn với 🔥Hãy Kể Một Kỉ Niệm Khó Quên Về Tình Bạn ❤️️15 Bài Văn Hay Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Khi Đi Biển – Bài 10 Bài văn Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Khi Đi Biển là tài liệu tham khảo hữu ích để các em có thể ôn tập tốt cho kì thi của mình. Nếu ai đã đến Quảng Ninh thì chắc sẽ không quên ghé thăm vịnh Hạ Long. Năm ngoái, tôi đã có một chuyến tham quan vịnh Hạ Long với bố mẹ và em trai. Tôi rất thích thú và nhớ mãi chuyến đi tuyệt vời đó. Đó là một ngày nắng đẹp, từng đám mây trắng nhởn nhơ giăng giăng khắp nền trời xanh ngắt. Cả nhà tôi cùng vi vu trên chiếc xe ô tô với rất nhiều hành lí cho chuyến đi chơi biển. Chị em tôi ai cũng háo hức chờ mong đến nơi. Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã có mặt ở Hạ Long. Ở đây, không khí thật trong lành và dễ chịu. Những làn gió biển nhè nhẹ mơn man mái tóc tôi. Vẻ đẹp hùng vĩ của vịnh Hạ Long khiến ai nấy cũng phải trầm trồ. Từ trên cao nhìn xuống, vịnh Hạ Long như một bức tranh thiên nhiên sống động. Nơi đây mọc lên bao nhiêu là đảo và hang động hang Đầu Gỗ, động Thiên Cung, hòn Trống Mái,… với hàng ngàn loài động vật, thực vật phong phú và quý hiếm có ở trên rừng dưới biển. Tôi cùng gia đình đến tham quan động Thiên Cung – một trong những hang động đẹp và nổi tiếng nhất vịnh Hạ Long và trong cả nước. Theo một con đường vách đá cheo leo, cây rừng cho phủ xanh um, chúng tôi thật bất ngờ thấy động hiện ra trước mắt với một vẻ đẹp lộng lẫy đến ngỡ ngàng. Cô hướng dẫn viên kể rằng động Thiên Cung gắn với một truyền thuyết về vua Rồng xưa. Trên vách động là một bức tranh hoành tráng với những đừơng nét chạm khắc tinh tế của thiên nhiên mang hình ảnh của những nhân vật cổ tích xưa. Ở ngăn động cuối cùng là nơi nàng Mây trong truyền thuyết đã tắm cho một trăm người con của mình. Cuối một con đường uốn khúc quanh co là nơi chia tay của nàng Mây đem theo năm mươi người con đi khai phá vùng đất mới với Hoàng tử Rồng – chồng nàng cùng năm mươi người con ở lại xây dựng quê hương. Địa điểm tiếp theo mà gia đình tôi đến thăm là đảo Tuần Châu. Đây là nơi cung cấp rau xanh cho thành phố. Chúng tôi mới tới một ngôi nhà bằng tre nứa, song mây đơn sơ đã được dựng cách đây rất lâu. Đó là nơi nghỉ chân của Bác Hồ sau mỗi lần đi thăm vịnh. Trên đảo Tuần Châu, buổi tối, người ta còn tổ chức sân khấu nhạc nước và xiếc cá heo. Bố mẹ cũng đưa hai chị em tôi đi xem. Em trai tôi rất thích thú và chạy nhảy tung tăng. Đó thực sự là một buổi tối rất tuyệt vời. Khi về đến chỗ nghỉ, cả nhà tôi đều thấm mệt nhưng ai nấy vẫn háo hức, thích thú đi ngắm cảnh thành phố Hạ Long về đêm. Cả thành phố lung linh ánh điện trong làn gió mát rượi từ biển thổi vào. Ngày hôm sau, tôi đi tắm biển ở Bãi Cháy nằm theo bờ vịnh Hạ Long. Đến đây, tôi hò reo thích thú cùng làn gió biển lồng lộng. Bãi cát vàng óng trải dài dọc bờ biển. Sóng biển lăn tăn đập vào bờ, từng đợt sóng nối tiếp nhau đùa giỡn. Sau khi tắm biển, chúng tôi tận hưởng những trái dừa tươi ngay trên bờ và ngắm cảnh Bãi Cháy. Đó là một khu du lịch, hấp dẫn khách trong và ngoài nước với địa hình là một quả đồi thấp thoai thoải, được bao quanh bởi những hàng thông cổ thụ. Nơi đây, các tòa nhà cao tầng mọc lên như nấm, mang lại cho thành phố biển một dáng vẻ hiện đại. Khung cảnh nơi đây khiến chúng tôi không muốn rời đi, nhưng rồi cũng phải đến lúc chia tay với Hạ Long. Hạ Long thật là đẹp! Vẻ đẹp ấy chính là món quà độc đáo nhất mà thiên nhiên ban tặng cho con người và vùng đất nơi đây. Nếu có dịp, các bạn hãy đến thăm vịnh Hạ Long để chiêm ngưỡng và tận hưởng những kì thú của thiên nhiên, các bạn nhé! Bên cạnh kể lại một trải nghiệm của em ngữ văn lớp 6, khám phá thêm 💕 Kể 1 Kỉ Niệm Đáng Nhớ Trong Đời Học Sinh ❤️️ 15 Bài Hay Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Vui – Bài 11 Bài văn Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Vui sau đây để lại nhiều ấn tượng cho các bạn đọc với lối văn logic và hấp dẫn. Kì nghỉ hè năm nay, em đã có một trải nghiệm bổ ích cùng với các anh chị trong đoàn thanh niên. Đó là một chuyến du lịch để nghỉ ngơi sau một năm học tập căng thẳng. Điểm đến của chuyến đi chính là bãi biển Cửa Lò xinh đẹp. Tôi hôm trước, mẹ đã giúp em chuẩn bị đồ đạc cần thiết. Mẹ còn dặn dò em phải luôn cẩn thận, chú ý nghe lời các anh chị trong đoàn. Đây là lần đầu tiên em có một chuyến đi xa, nên việc mẹ lo lắng là bình thường. Chuyến xe khởi hành từ sáng sớm. Đến nơi, mọi người đều đã mệt nên quyết định sau khi đến khách sạn nhận phòng. Em ở cùng phòng với chị Lan Anh – chị họ của em. Sau khi thu dọn đồ đạc sẽ cùng nhau đi ăn uống rồi nghỉ ngơi. Buổi chiều tất cả sẽ cùng nhau đi tắm biển. Khoảng năm giờ chiều, mọi người cùng nhau ra biển. Em phải đi bộ từ khách sạn khoảng bốn ki-lô-mét mới đến biển. Trước mắt em chính là bãi biển Cửa rộng mênh mông. Gió biển lồng lộng. Tiếng sóng vỗ ào ạt. Bãi cát vàng trải dài. Bầu trời lúc này thật cao, không một gợn mây. Ông mặt trời như một quả bóng khổng lồ tỏa ánh nắng chói chang xuống mọi nơi. Em cùng các bạn thỏa thích vui đùa trên bãi cát, nghịch nước biển mát lạnh. Chiều hôm đó, sau khi tắm biển xong. Chúng em thấy có một nhóm thanh niên tình nguyện đang dọn dẹp vệ sinh gần biển. Các anh chị trong đoàn đã đề nghị đến tham gia giúp đỡ. Khi nhận được yêu cầu đó, nhóm thanh niên tình nguyện rất vui vẻ. Chúng em phân thành các nhóm với từng công việc cụ thể. Một nhóm được giao cho công việc nhặt rác ở trên bờ biển. Một nhóm phụ trách ra xa hơn để thu nhặt rác đặc biệt là các đồ nhựa. Sau nhiều tiếng lao động chăm chỉ, cuối cùng bờ biển cũng trở nên sạch sẽ hơn. Không chỉ vậy, chúng em còn quen được những người bạn mới. Họ nói rằng cảm thấy rất hạnh phúc khi vẫn còn nhiều khách du lịch như chúng em – có ý thức bảo vệ môi trường xung quanh bãi biển. Chuyến du lịch này là một trải nghiệm đẹp với em. Em mong rằng sẽ có thêm nhiều hơn những chuyến đi thú vị và bổ ích như vậy. Ngoài các bài văn mẫu kể lại một trải nghiệm của em ngữ văn lớp 6, tặng bạn 🍃Kể Lại Một Kỉ Niệm Đáng Nhớ Về Tình Bạn ❤️️15 Bài Văn Hay Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Buồn – Bài 12 Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Buồn, cùng đón đọc bài văn mẫu sau đây để có thêm nhiều tài liệu ôn tập thật tốt. Những kỉ niệm đáng nhớ là những sự kiện, sự việc mà chúng ta đã từng trải qua và có những ấn tượng khó quên về nó, những kỉ niệm không nhất thiết phải là những câu chuyện vui, những lời khen ngợi mà đôi khi nó còn là những câu chuyện buồn, những sự cố không may xảy ra trong cuộc sống của chúng ta. Em cũng có những kỉ niệm như thế, đó là một kỉ niệm khi em không may mắn gặp phải sự cố trên đường đi học về. Tuy là câu chuyện không vui nhưng nó đọng lại trong kí ức của em rất nhiều những ấn tượng, có lẽ em sẽ không bao giờ quên. Cuộc sống không chỉ là những niềm vui, niềm hi vọng mà đôi khi những biến cố, những khó khăn sẽ bất ngờ ập đến mà chúng ta chẳng thể nào lường trước được. Sự cố mà em gặp phải trên đường đi học có lẽ chẳng có gì lớn lao nhưng nó làm cho em thực sự sợ hãi, hoảng loạn khi nó xảy ra. Hôm ấy như bao ngày bình thường khác, em cùng các bạn đến trường bằng xe đạp, chúng em học chiều nên thời gian bắt đầu xuất phát ở nhà là vào tầm trưa. Đây là thời gian mọi người nghỉ ngơi nên đường khá vắng vẻ, bởi vậy mà chúng em thường dàn hàng hai, hàng ba để tiện cho việc nói chuyện, cười đùa. Chúng em vẫn biết là nguy hiểm nhưng do thói quen nên không đứa nào chịu thay đổi. Nhưng sự cố ngày hôm ấy khiến cho em phải có những suy nghĩ lại, đúng đắn hơn về sự an toàn của bản thân, và hậu quả của việc dàn hàng trên đường. Hôm ấy em và một vài người bạn đi xe và dàn hàng ra như mọi khi, câu chuyện vô cùng vui vẻ khiến cho chúng em mất chủ quan với những thứ xung quanh, đột nhiên có một chiếc xe đạp lao nhanh tới, do không làm chủ được phanh xe nên đã lao ầm một cái vào đuôi xe của em. Do lực đâm quá mạnh nên khiến cho cả người lẫn xe của em lao nhanh xuống một bờ mương cạn bên đường. Cú lao xe mạnh khiến cho em ngã sõng xoài xuống mặt đất, chân đau ê ẩm, không thể tự nhấc lên được. Xe của em lúc ấy thì cũng bị lực ngã mà vỡ tan tành lồng xe, cặp sách trong lồng bung ra. Lúc lao xe khỏi mặt đường, em đã vô cùng sợ hãi, đây là lần đầu tiên em gặp sự cố và trải qua chuỗi cảm giác kinh khủng như vậy, tuy không bị thương quá nặng nhưng cảm giác sợ hãi lúc ấy khiến cho em thực sự bị ám ảnh, khiến nhiều ngày sau đó em không dám đụng vào xe đạp, đến trường cũng là bố mẹ chở đến. Tham khảo ☘Hãy Kể Về Một Kỉ Niệm Đáng Nhớ Đối Với Một Con Vật Nuôi Mà Em Yêu Thích❤️️Ngắn Kể Về 1 Trải Nghiệm Của Em Lớp 6 Hay Nhất – Bài 13 Bài văn Kể Về 1 Trải Nghiệm Của Em Lớp 6 Hay Nhất giúp các em có thể học hỏi và trau dồi thêm cho mình nhiều kĩ năng viết hay. Trong cuộc sống, chúng ta sẽ có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ. Đối với tôi, trải nghiệm bên cạnh những người thân trong gia đình là đẹp đẽ và đáng quý nhất. Gia đình em có bốn thành viên bố, mẹ, em và em trai. Bố mẹ lúc nào cũng yêu thương và lo lắng, chăm sóc cho em. Nhưng mẹ là người dạy cho em rất nhiều điều bổ ích. Chủ nhật tuần trước là ngày sinh nhật của bố. Em đã giúp mẹ lên kế hoạch để tổ chức sinh nhật cho bố. Anh trai sẽ phụ trách trang trí nhà cửa, chuẩn bị quà. Còn em và mẹ sẽ phụ trách chuẩn bị các món ăn. Chiều hôm đó, bác Hoàng – hàng xóm của gia đình đã giúp em rủ bố đi chơi đá bóng. Mọi người trong gia đình sẽ có khoảng ba tiếng để chuẩn bị. Anh trai đã dọn dẹp và trang trí nhà cửa. Em đã cùng với mẹ nấu một bữa ăn thịnh soạn. Em giúp mẹ một số công việc vặt như nhặt và rửa rau, băm thịt. Sau hơn một tiếng đồng hồ bận rộn trong căn bếp của mẹ. Em và mẹ đã nấu được một bàn ăn thật hấp dẫn. Rất nhiều món ăn mà bố thích như sườn xào chua ngọt, thịt bò xào măng, cua rang me… Đặc biệt là món trứng rán nhồi thịt – món ăn bố thích nhất do chính tay em làm. Tất nhiên mẹ đã ở bên cạnh để hướng dẫn em hoàn thanh. Một bàn ăn hấp dẫn đã được sắp xếp đâu vào đây. Em cảm thấy để nấu được một bữa ăn thịnh soạn thật sự rất kì công. Nhờ vậy, em hiểu rằng mẹ đã vất vả như thế nào. Khi bố trở về nhà, bố đã cảm thấy rất bất ngờ khi nhận được món quà đặc biệt từ ba mẹ con. Gia đình em đã có một bữa ăn vui vẻ, ấm áp. Ăn cơm xong, em cùng với anh trai dọn dẹp, rửa bát. Sau đó, cả nhà cùng ngồi trò chuyện với nhau ở phòng khách. lâu lắm rồi, em mới cảm thấy hạnh phúc như vậy. Lần đầu tiên, em đã có một trải nghiệm thật thú vị – giúp mẹ nấu ăn. Em đã nhận ra công việc nội trợ không hề dễ dàng. Em cảm thấy yêu thương mẹ nhiều hơn. Xem Thêm ☘Kể Lại Những Kỉ Niệm Ngày Đầu Tiên Đi Học ❤️️15 Bài Ngắn Hay Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Ngữ Văn Lớp 6 – Bài 14 Bài văn Hãy Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Ngữ Văn Lớp 6 sẽ mang đến cho các em thêm nhiều tư liệu mới để chuẩn bị cho kì thi của mình thật tốt. Mỗi lần về quê thăm ông bà ngoại, tôi đều có những trải nghiệm thật đáng nhớ. Vùng quê thanh bình đem đến nhiều điều tuyệt vời và thú vị. Đó có thể là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Đó là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà tôi vẫn còn nhớ mãi cho đến bây giờ. Đó là kỉ niệm xảy ra vào lúc tôi mười tuổi. Tôi và anh Hoàng – anh trai của tôi rủ nhau đi câu cá. Hai anh em tôi ngồi câu cá được một lúc thì nghe thấy tiếng hò reo sôi nổi. Phía đằng xa là một nhóm học sinh đang thi bơi lội. Chúng tôi chạy đến chỗ cuộc thi diễn ra. Thì ra là nhóm bạn hàng xóm tôi mới quen hôm trước. Tôi cảm thấy rất thích thú, liền đề nghị được tham gia. Tôi liền rủ anh Hoàng nhưng anh lại từ chối. Tôi biết vì sao anh Hoàng từ chối tham gia. Trước đây, anh từng đạt giải Nhất cuộc thi bơi của thành phố. Anh rất yêu thích bơi lội. Bạn bè, người thân đều nói anh có tài năng. Nhưng vì một sự cố, anh đã từ bỏ ước mơ của mình. Điều đó đã khiến tôi cảm thấy rất buồn… Nhóm thi đấu của chúng tôi gồm có năm người. Trọng tài là Tuấn – người bạn hàng xóm thân thiết nhất của tôi. Sau khi trọng thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Hai tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị đã nhanh chóng vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Các đối thủ ngang sức ngang tài, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Tôi cố gắng bơi hết sức. Bỗng nhiên tôi cảm thấy chân bên trái của mình bị tê. Tôi bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Tôi nghe thấy có tiếng ai hoảng hốt kêu lên “Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi”. Tôi vùng vẫy trong nước. Nhưng không thể bơi tiếp. Không biết bản thân đã uống biết bao nhiêu là nước. Trong lúc mê man, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc “Lâm ơi, em ơi! Mau tỉnh lại đi em!”. Cho đến khi tỉnh táo thì tôi đã thấy anh Hoàng trước mặt mình. Khuôn mặt của anh đầy lo lắng. Hình như chính anh Hoàng là người đã cứu tôi. Tôi dần dần tỉnh lại. Tôi thấy mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Có tiếng nói cất lên “Anh Hoàng tài thật, ở khoảng cách xa như vậy mà đã cứu được Lâm một cách thần kỳ!”. Có tiếng hưởng ứng “Đúng vậy!”, “Đúng vậy!”… Tôi mỉm cười, lòng đầy tự hào rồi nhìn anh Hoàng, khẽ nói “Cảm ơn anh!”. Nhờ có trải nghiệm ngày hôm đó, tình cảm của hai anh em càng trở nên thắm thiết. Không chỉ vậy, anh Hoàng còn quay trở lại tập luyện để chuẩn bị cho cuộc thi bơi dành cho thiếu niên sắp diễn ra. Một trải nghiệm nhỏ nhưng đem đến cho anh em tôi thật nhiều điều tốt đẹp. Tham khảo văn mẫu 🌼Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân ❤️️15 Bài Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Ngữ Văn Lớp 6 dài – Mẫu 15 Bài văn mẫu kể lại một trải nghiệm của em ngữ văn lớp 6 dài Có ai đó đã từng nói rằng “Chúng ta sinh ra để sống và để trải nghiệm cuộc sống”. Và mỗi trải nghiệm sẽ đem đến cho con người thật nhiều điều ý nghĩa. Nghỉ hè năm nay, tôi được về quê thăm ông bà ngoại. Lần đầu tiên, tôi có thời gian ở lại quê để thăm thú khắp mọi nơi. Ba tháng hè trôi qua với rất nhiều trải nghiệm thú vị. Tôi cũng có thêm nhiều bài học bổ ích hơn cho bản thân. Buổi sáng hôm đó, tôi dậy từ rất sớm. Sau khi ăn sáng xong, tôi tạm biệt ông bà để theo gia đình bác Sáu ra đồng thu hoạch lúa. Tôi háo hức vô cùng vì đây là lần đầu tiên tôi được làm công việc này. Ánh nắng ấm áp làm tan những giọt sương sớm còn đọng trên những chiếc lá. Những ruộng lúa vàng ươm trải dài mênh mông. Gió từ xa thổi vào khiến cho những hàng lúa đung đưa như nhảy múa trước gió. Từ phía đường làng đi lại, một vài bác nông dân vừa đi vừa trò chuyện thật vui vẻ. Không khí buổi sáng trên cánh đồng thật trong lành. Ông mặt trời chẳng mất chốc đã lên đến đỉnh đầu. Tiếng chim gọi nhau ríu rít nghe thật vui tai. Lúc này, cánh đồng như được bao phủ bởi một màu vàng thật ấm áp của nắng. Những bông lúa vàng ươm, trĩu nặng nữa. Mùi lúa thơm theo những cơn gió lan tỏa khắp cánh đồng. Những chú trâu được thả đang thung thăng gặm cỏ ở phía đồi cỏ. Đàn cò trắng chao lượn vài vòng trên không rồi đáp xuống nghỉ ngơi. Bác Sáu cùng mọi người trong gia đình đã xuống đồng làm việc. Tôi đi theo chị Hạnh – con gái của bác Sáu. Năm nay, chị học lớp chín, đang nghỉ hè nên chị ra đồng phụ giúp bố mẹ. Chị đã dạy tôi cách cầm liềm, cách cắt lúa. Tôi làm theo sự hướng dẫn của chị nhưng không hề dễ dàng. Sau khoảng mười lăm phút loay hoay, tôi cũng cắt được bó lúa đầu tiên. Tôi cầm bó lúa mà sung sướng hò rèo. Bác Sáu còn khen tôi học hỏi nhanh nữa. Mọi người rất nhanh đã quay trở về với công việc của mình. Tôi nhìn đôi bàn tay của bác Sáu cắt lúa nhanh thoăn thoắt. Dưới cái nắng hè, tôi đã thấm mệt từ lâu. Còn mọi người xung quanh thì vẫn đang say mê làm việc. Tôi thêm khâm phục những người nông dân. Sau một buổi sáng, chúng tôi đã cắt được một nửa ruộng lúa. Bàn tay của tôi mỏi nhừ từ lâu. Nhưng tôi vẫn vui vẻ khi lần đầu tiên được làm công việc này. Buổi trưa hôm đó, tôi đã ăn được tới ba bát cơm và ngủ một giấc ngon lành đến chiều muộn. Trải nghiệm này đã giúp tôi nhận ra giá trị của lao động. Tôi cũng thêm cảm phục và trân trọng những người nông dân, cùng những sản phẩm mà họ đã tạo ra. Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Ngữ Văn Lớp 6 trang 77 – Mẫu 16 Soạn bài hãy kể lại một trải nghiệm của em ngữ văn lớp 6 trang 77 Trải nghiệm là hành trang quan trọng của mỗi người trong cuộc sống. Nhờ có những trải nghiệm mà chúng ta đã có thêm những bài học quý giá. Tôi vẫn còn nhớ mãi về một trải nghiệm khi còn bé. Tôi đã được bố dạy đi xe đạp. Đó là vào dịp nghỉ hè năm tôi mười tuổi. Bố đã quyết định sẽ dạy tôi cách đi xe đạp. Lúc đó, tôi cảm thấy rất háo hức, nhưng cũng khá lo lắng. Sáng chủ nhật, bố đưa tôi ra một con đường vắng xe cộ qua lại ở trong làng để tập luyện. Đầu tiên, bố hướng dẫn tôi cách giữ thăng bằng. Đó quả là một điều không hề đơn giản. Nhưng nếu bạn giữ được chiếc xe thăng bằng rồi thì việc đi xe sau đó sẽ dễ dàng hơn. Bố đã ngồi ở yên sau để có thể chống chân cho xe khỏi đổ. Hai bố con tôi miệt mài tập luyện đến gần trưa. Tôi phải loay hoay rất nhiều lần mà vẫn chưa thành công. Chiếc xe lúc thì nghiêng bên trái, lúc lại nghiêng sang phải. Điều đó khiến tôi cảm thấy chán nản. Sau giờ nghỉ trưa, bố con tôi lại tiếp tục tập luyện. Ngày đầu tiên tập đi xe đạp với tôi thật dài. Trên đường về nhà, bố kể cho tôi nghe về quá trình tập luyện xe đạp của mình. Bố đã không có ông nội ở bên hướng dẫn, mà phải tự mình học, với sự giúp đỡ của một người bạn. Nghe xong, tôi cảm thấy có động lực hơn rất nhiều. Tôi nói với bố ngày mai sẽ cố gắng hơn nữa. Nhiều ngày qua đi, tôi bắt đầu đi được những quãng đường nhỏ. Trong quá trình tập, tôi đã bị ngã xe một lần. Đầu gối bị thương khiến tôi cảm thấy khá đau. Nhưng sau đó, tôi vẫn tiếp tục tập luyện. Tôi đã đi được một quãng đường xa mà không cần có bố ngồi đằng sau. Cảm xúc khi đó của tôi là vô cùng sung sướng, hạnh phúc. Ngay sau đó, trong dịp sinh nhật, bố mẹ đã tặng tôi một chiếc xe đạp rất đẹp. Trải nghiệm này đã giúp tôi rèn luyện cho mình tính kiên trì. Tôi nhận ra rằng không có gì là không thể khi bạn đủ quyết tâm. Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Bằng Tiếng Anh – Bài 17 Bài văn mẫu Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em Bằng Tiếng Anh giúp các em có thể trau dồi thêm vốn từ vựng và cải thiện khả năng ngoại ngữ. I have a memory I will never forget. It was an accident when I was in 5th grade. It was the day of the chives season. It is raining heavily. I went to school with my sister. We wear raincoats and ride a bicycle together. Due to the rain, I struggled to see everything. I try to walk slowly. The rain made the pavement glisten with water. When I was concentrating on the road there was a car coming out from the alley. I was very surprised. Out of panic, my sister and I fell. The car hurt me. My legs bleed a lot. The uncle driving the motorbike kindly inquired about me and took me to the hospital. Fortunately, I was not injured too badly. Later that day, I had to take two days off from school to stay at home. That was the first time I had an accident and I am haunted until now. Since that time, I have been careful every time I moved. Bản dịch nghĩa Tôi có một kỷ niệm không bao giờ quên. Đó là tai nạn năm tôi học lớp 5. Hôm đó là một ngày mùa hẹ. Trời mưa to. Tôi cùng em gái của mình tự đi đến trường. Chúng tôi mặc chiếc áo mưa và cùng đi xe đạp. Do trời mưa nên tôi rất vất vả để nhìn thấy mọi thứ. Tôi cố gắng đi thật chậm. Cơn mưa khiến cho mặt đường lênh láng nước. Khi tôi đang tập trung vào con đường thì có một chiếc xe từ trong ngõ đi ra. Tôi đã rất bất ngờ. Do hốt hoảng nên tôi và em gái của mình đã bị ngã. Chiếc xe khiến tôi bị thương. Chân tôi chảy rất nhiều máu. Ông chú lái chiếc xe máy ân cần hỏi thăm tôi và đưa tôi đến bệnh viện. Thật may mắn là tôi không bị thương quá nặng. Sau này hôm đó tôi đã phải nghỉ học 2 ngày. Đó là lần đầu tiên tôi bị tai nạn và tôi bị ám ảnh đến tận bây giờ. Kể từ lần đó, mỗi lần tôi di chuyển đều quan sát rất cẩn thận. Mời bạn đón đọc 🌹 Viết Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Bằng Tiếng Anh ❤️️15 Đoạn Văn Hay Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Ngữ Văn Lớp 6 Chân Trời Sáng Tạo – Mẫu 18 Văn mẫu kể lại một trải nghiệm của em ngữ văn lớp 6 chân trời sáng tạo Mỗi người đều có những trải nghiệm đem đến cho bản thân nhiều bài học ý nghĩa. Tôi cũng đã có một trải nghiệm đáng nhớ về tiết kiểm tra đầu tiên dưới mái trường Trung học cơ sở. Đó là tiết học kiểm tra của môn Ngữ Văn – một môn học mới mẻ khác hoàn toàn so với Tiểu học. Cô giáo đã cho chúng tôi đề bài để chuẩn bị trước Cảm nghĩ về ngày đầu tiên bước chân vào trường Trung học cơ sở. Các bạn trong lớp đều tranh thủ ngồi xem lại tài liệu để có thể đưa ra một kết quả tốt nhất. Tuy vậy, các bạn trong lớp cũng không tránh khỏi sự căng thẳng hiện – điều đó hiện rõ lên trên từng khuôn mặt của các bạn học sinh. Tiếng trống báo hiệu vào lớp vang lên, khoảng tầm 5 phút sau thì cô Hồng – cô giáo dạy môn Ngữ văn của tôi đã bước vào, viết lên bảng đề văn. Đúng là một trong bốn đề mà cô đã yêu cầu chúng tôi ôn tập. Cô nói – Các em đã chuẩn bị xong chưa? Chúng ta bắt đầu tính giờ nhé. Sau đó, cô giáo yêu cầu chúng tôi cất toàn bộ tài liệu, chỉ để lại giấy kiểm tra và bút viết trên mặt bài. Thời gian làm bài kiểm tra của chúng tôi là chín mươi phút. Cô giáo yêu cầu cả lớp trật tự, bắt đầu tính giờ làm bài. Không gian trong lớp học trở nên yên tĩnh lạ thường. Đa phần các bạn đều nghiêm túc làm bài. Tuy là đề mà cô giáo đã cho ôn tập nhưng vẫn có một số bạn cứ ngồi loay hoay mãi. Còn riêng tôi, do đã chuẩn bị cẩn thận nên tôi có thể nhanh chóng bắt đầu viết bài của mình. Trước hết là gạch ra giấy nháp những ý chính. Sau đó dựa vào dàn ý đó để viết thành bài văn hoàn chỉnh. Hai phần ba thời gian trôi qua, các bạn trong lớp đều đang cặm cụi viết bài. Cô giáo ngồi phía trên bàn giáo viên vẫn chăm chú quan sát cả lớp. Không một tiếng động lạ. Hai viết trôi qua thật nhanh, chỉ còn lại khoảng hai mươi phút cuối. Tôi đã sắp hoàn thiện bài viết của mình. Nhiều bạn dường như đã sắp hoàn thành xong bài viết của mình. Khoảng mười lăm phút cuối giờ, tôi nhanh chóng viết nốt những ý chính quan trọng trong bài viết của mình. Tiếng xôn xao bắt đầu nổi lên. Nhiều bạn đã đứng lên nộp bài. Cô Hồng yêu cầu các bạn đã nộp bài nhanh chóng ổn định lại trật tự để không làm ảnh hưởng đến những bạn vẫn còn đang làm bài. Tiếng trống báo hiệu đã hết tiết vang lên. Bạn lớp trưởng được cô yêu cầu đi thu lại bài của toàn bộ các bạn trong lớp. Sau khi kiểm tra số lượng bài viết đã đầy đủ, cô cũng cho cả lớp nghỉ. Đó là tiết kiểm tra đầu tiên của tôi dưới mái trường Trung học cơ sở. Sau khi kiểm tra, tôi cảm thấy rất vui vẻ, hài lòng. Và bản thân cũng rút ra được những kinh nghiệm quý giá. Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Về Kì Nghỉ Hè – Mẫu 19 Văn mẫu Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Về Kì Nghỉ Hè hay nhất Kì nghỉ hè năm nay, tôi được bố mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Và tôi đã có một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ. Mỗi buổi sáng thức dậy, tôi cùng với ông nội đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Tôi cũng được thưởng thức bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Hay được dạo chơi cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Những trải nghiệm mới mẻ mà tôi chưa từng làm trong đời. Nhưng trải nghiệm đáng nhớ nhất của tôi không chỉ có vậy. Tôi còn nhớ, buổi chiều hôm đó, chúng tôi rủ nhau ra bờ sông chơi. Tôi cùng anh Tùng – anh trai của tôi thì ngồi câu cá. Mấy bạn khác lại rủ nhau xuống sông thi đấu bơi lội với nhau. Cuộc thi đấu dường như diễn ra rất sôi nổi. Tôi ngồi câu cá nhưng vẫn nghĩ về trận đấu cách đó không xa. Cuối cùng, tôi quyết định chạy lại tham gia cùng nhóm bạn. Cả nhóm hào hứng đồng ý ngay. Sơn – trọng tài của cuộc thi hô to để bắt đầu hiệp đấu. Tôi và Hoàng sẽ thi đấu với nhau. Trong tư thế chuẩn bị, chúng đã nhanh chóng vào cuộc đua. Hoàng đưa mắt nhìn tôi đầy thách thức. Trước đó, cậu đã thắng được phần lớn những người tham gia thi đấu. Nên cậu tự tin có thể đánh bại tôi. Còn tôi thì tự tin mình có thể giành chiến thắng. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Chúng tôi là những đối thủ ngang sức, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Bỗng nhiên Hoàng bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Có tiếng ai hoảng hốt kêu lên “Hình như thằng Hoàng bị chuột rút rồi”. Mọi người ở trên bờ lo lắng dõi theo Hoàng. Tôi không nghĩ ngợi gì nhiều, bợi thật nhanh đến cứu Hoàng. Cuộc thi đã kết thúc bằng một tiết mục cứu người đầy ngoạn mục. Khi tôi đưa Hoàng lên bờ, mọi người đều vỗ tay khen ngợi. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì đã cứu được Hoàng. Riêng Hoàng, cậu đã nói cảm ơn với tôi. Điều đó khiến tôi cảm thấy vui hơn cả việc giành được chiến thắng. Một trải nghiệm thật đáng nhớ mà tôi được chứng kiến đã giúp cho tôi nhận ra bài học to lớn về tình bạn. Tôi sẽ còn nhớ mãi trải nghiệm này như một kí ức đẹp trong cuộc đời.
Kể lại một trải nghiệm của em lớp 6Viết bài văn Kể lại một trải nghiệm của em với bạn thân lớp 6 với các bài văn hay và đa dạng sẽ giúp các em có thêm tài liệu tham khảo, để học tập tốt môn Ngữ văn quyền tài liệu thuộc về VnDoc. Nghiêm cấm mọi hành vi sao chép với mục đích thương Kể lại một trải nghiệm của em với bạn thânChiều hôm qua là chiều cuối tuần, em đã cùng với người bạn thân của mình có một trải nghiệm đáng lịch hẹn từ trước, chúng em đã cùng nhau đạp xe lên nhà sách ở trên phố, để cùng nhau tô tượng. Sau mấy lần nhầm đường, chúng em cũng đến được hiệu sách. Lúc này, hai đứa mồ hôi ướt cả lưng áo, nhưng ai cũng cười tươi hết sức. Vào bên trong, chúng em loay hoay mãi mới chọn được hai bức tượng ưng ý. Em thì chọn một chú mèo béo đang nằm lười trên ghế. Còn bạn thân của em thì chọn một con cá heo dễ thương. Vừa tô màu, chúng em vừa trò chuyện, cười đùa vui vẻ. Chờ màu nước khô, chúng em trở về đường về, trời bỗng đổ mưa rào, mà hai đứa lại chỉ có một chiếc áo mưa mà thôi. Sau khi nhường qua nhường lại, không ai muốn để bạn mình bị ướt cả. Thì chúng em đã quyết định trùm áo mưa cho hai bức tượng vừa vẽ. Về đến nhà, hai đứa ướt nhẹp, còn bức tượng thì còn khô nguyên. Chúng em sung sướng trao đổi bức tượng cho nhau để làm kỉ may là tuy ướt mưa, nhưng cả hai đứa không ai bị ốm. Chiều hôm đó thật là một kỉ niệm đáng nhớ của chúng Kể lại một trải nghiệm của em với bạn bèCuối tuần vừa rồi, em đã có một trải nghiệm tuyệt vời với người bạn thân của mình, đó chính là đi đạp vịt ở Hồ đó, chúng em đã xem được một video rất thú vị của các cặp bạn thân cùng nhau đi đạp vịt. Thế là chúng em đã lên kế hoạch để cùng đi chơi. Sáng chủ nhật, sau khi ăn sáng, chúng em cùng đến hồ trong tâm trạng phấn khởi. Thời tiết có nắng nhẹ, rất ủng hộ cho chuyến vui thú này của chúng em. Mua nước và thuê vịt xong xôi, chúng em bắt đầu trải nghiệm của đầu, chúng em khá phấn khích nên đạp loáng cái đã ra giữa hồ. Cảm giác lâng lâng rất vui, ngồi trong vịt, chúng em thích thú trò chuyện. Nhưng một lát sau, trời trở gió, sắp có mưa dông. Chúng em hốt hoảng đạp vịt về bờ. Nhưng một phần do lo lắng, một phần có gió to nên hồ đẩy sóng, nên việc di chuyển trở nên nặng nề hơn. Lúc chúng em vào gần bờ, mưa dần nặng hạt, thật may có các chú ở đó cổ vũ và kéo dây ở vịt giúp nên chúng em vào bờ an là một trải nghiệm vô cùng đặc biệt, mà mãi đến lúc trở về nhà em cũng vẫn thấy hồi hộp vô cùng!3. Dàn ý Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em>> Xem các dàn ý chi tiết tại đây Dàn ý Kể lại một trải nghiệm của em lớp 64. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em Ngắn gọn>> Xem các bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn gọn tạ đây Bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn gọn5. Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em Ngắn nhất>> Xem các bài văn kể lại một trải nghiệm của em siêu ngắn Bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn nhất lớp 66. Viết đoạn văn Kể về một trải nghiệm đáng nhớ của em>> Xem các đoạn văn mẫu chi tiết tại đây Viết đoạn văn kể lại một trải nghiệm của em7. Viết đoạn văn ngắn 8 đến 10 câu về một kỉ niệm đã nuôi dưỡng tâm hồn em >> Xem các đoạn văn mẫu chi tiết tại đây Viết đoạn văn ngắn 8 đến 10 câu về một kỉ niệm đã nuôi dưỡng tâm hồn em-Ngoài bài Viết bài văn Kể lại một trải nghiệm của em với bạn thân trên đây, chúng tôi còn biên soạn và sưu tầm chọn lọc nhiều đề thi KSCL đầu năm lớp 6, đề thi giữa kì 1 lớp 6, đề thi học kì 1 lớp 6, đề thi giữa kì 2 lớp 6 và đề thi học kì 2 lớp 6 tất cả các môn. Mời quý thầy cô, phụ huynh và các em học sinh tham khảo.
Câu hỏi BàiViết bài văn kể lại một trải nghiệm của em với một người thân ông, bà, bố, mẹ, anh, chị… mà em yêu qúy Viết một bài văn kể lại một trải nghiệm của em với những người thân yêu trong gia đình em Bố,mẹ,ông,bà,anh,chị,em,... Xem chi tiết Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em với một người thân trong gia đình ông, bà, bố, mẹ,..... mà em yêu quýNO COPY nhé Xem chi tiết 1. Hãy viết một bài văn khoảng 1 đến 2 trang giấy kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em với ông/bà hoặc bố Hãy viết bài văn có độ dài khoảng 1 trang giấy thi, kể về một trải nghiệm của em với thầy/cô giáo mà em nhớ Trong thời gian xảy ra đại dịch Covid, chắc hẳn em đã có nhiều trải nghiệm đáng nhớ. Hãy viết một bài văn kể về một trong số những trải nghiệm đó của Hãy viết một bài văn khoảng 1 đến 2 trang giấy kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em với người thân hoặc bạn...Đọc tiếp Xem chi tiết Kể về một người thân của em ông bà bố mẹ anh chị em Xem chi tiết Đề 1 Kể về một người bạn mới quen do cùng hoạt động văn nghệ, thể thao mà quen, tính tình của bạn .Kể về một người thân của em ông bà, bố mẹ, anh chị .Mọi người giúp em với ạ. Và cho em gợi ý về đề thi Tiếng Việt, Tập Làm Văn. Thứ 5 em thi, Lớp 6MONG MỌI NGƯỜI GIÚP ĐỠ. NHỚ KẾT BẠN VỚI QUỲNH NHA ! Xem chi tiết ĐỀ 1. Hãy viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em với người bạn 2. Hãy viết bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ với gia đình thân yêu của 3. Hãy viết bài văn kể lại một trải nghiệm của chính mình trong mùa dịch Covid-19 hiện nay. Xem chi tiết Tập làm văn Em hãy viết bài văn tẩ người thân yêu và gần gũi nhất với mình ông,bà,cha,mẹ,anh,chị,em,... Xem chi tiết Em hãy viết bài văn tả người thân yêu và gần gũi với mình ông , bà , cha , mẹ , anh ,chị , em ,.. tả mẹ Xem chi tiết Đề 1 Em hãy viết bài văn tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình ông, bà, cha, mẹ, anh, chị,…. Xem chi tiết
ContentsTổng hợp bài văn mẫu viết bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớĐánh Giá kể về một trải nghiệm đáng nay, sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6 Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình, thuộc phần nói và nghe của sách Cánh Diều. Hãy cùng tham khảo với nhé Dàn ý kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em ngắn gọn nhất 1. Mở bài kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em ngắn gọn 2. Thân bài viết lại một trải nghiệm đáng nhớ của em – Lý do xuất hiện trải nghiệm. – Diễn biến của trải nghiệm Thời gian, địa điểm diễn ra trải nghiệm. Ngoại hình, tâm trạng khuôn mặt, ánh mắt, nụ cười… Hành động, cử chỉ trò chuyện, giúp đỡ… Tình cảm, cảm xúc yêu quý, trân trọng, biết ơn… 3. Kết bài nói và nghe kể lại một trải nghiệm đáng nhớ Bài học nhận ra sau trải nghiệm. Thái độ, tình cảm đối với người thân sau trải nghiệm. Tổng hợp bài văn mẫu viết bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em ngắn gọn với các bài văn mẫu hay, ngắn gọn và đa dạng sẽ giúp các em có thêm tài liệu tham khảo, để học tập tốt môn Ngữ văn 6. Tổng hợp bài văn mẫu viết bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em ngắn gọn – Mẫu 1 Trong gia đình, người tôi yêu quý nhất chính là ông nội. Tuy rằng hiện tại ông đã không còn nữa, nhưng ông đã dạy cho tôi rất nhiều bài học quý giá để tôi trưởng thành hơn. Nhà tôi có một khu vườn rất rộng lớn. Khu vườn được ông chăm sóc nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. Những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Mỗi buổi sáng, ông thường ra vườn chăm sóc cây cối. Lúc đó, tôi lại chạy theo ông để đòi được tưới tắm cho cây cối trong vườn. Ông còn dạy tôi cách lắng nghe âm thanh của khu vườn nữa. Bạn phải nhắm mắt và cảm nhận từng sự chuyển động để thấy được những điều kỳ diệu. Tiếng gió thổi rì rào qua từng cánh lá. Tiếng chim hót ríu rít vang vọng cả khu vườn. Tiếng trái cây đung đưa theo nhịp… Không chỉ vậy, ông còn dạy cho tôi về cách chăm sóc các loại cây trong vườn những loại cây ăn quả như nhãn, ổi, cam; hay những loại cây cảnh như hoa lan, hoa hồng… Đó là những bài học mà tôi chẳng thể nhớ được hết, nhưng vẫn chăm chú lắng nghe ông nói. Mỗi lần tưới cây xong xuôi, ông cháu tôi lại mang ghế ra ngồi dưới vườn cây. Ông sẽ kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện hay. Đó không phải là những truyện cổ tích mà bà thường hay kể, mà là chuyện về cuộc sống của chính ông thời xưa. Tôi chăm chú lắng nghe, cảm nhận câu chuyện của ông. Cuộc sống thời xưa vất vả. Mỗi khi ngồi nghe ông kể, nhìn thấy đôi mắt hiền từ của ông dường như đang nhớ lại một thời đã xa. Qua những câu chuyện của ông, tôi dần lớn lên. Tôi thầm cảm ơn những ngày tháng được sống cùng ông nội. Vì ông đã dạy cho tôi những bài học thật giá trị. Từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy yêu thương và kính trọng ông rất nhiều. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em về người thân trong gia đình – Mẫu 2 Gia đình có vai trò thật quan trọng, và đối với tôi cũng vậy. Trong gia đình, người mà tôi yêu thương nhất chính là mẹ. Mẹ tôi là một người phụ nữ giản dị. Nhưng mẹ đã dành cho tôi những sự hy sinh thật phi thường. Bố mẹ chia tay khi tôi còn rất nhỏ. Tôi sống cùng với mẹ. Mẹ vừa phải làm mẹ, vừa phải làm bố. Nhờ có tình yêu thương vô bờ của mẹ đã lấp đầy khoảng trống tình cảm của bố. Còn nhớ tuần trước, tôi đến nhà Hồng – cô bạn thân cùng lớp chơi. Do quá mải chơi nên khi về đến nhà thì trời đã tối. Tôi nghĩ thầm trong lòng rằng kiểu gì khi về đến nhà mẹ cũng mắng. Nhưng khi tôi về đến nơi, bước vào nhà lại thấy thật yên tĩnh, chỉ nhìn thấy trên bàn là cơm canh nóng hổi, mà không thấy mẹ đâu. Tôi ăn cơm xong mà lòng đầy lo âu. Tôi lén vào phòng của mẹ, thì nhìn thấy mẹ đang nằm trên giường. Tôi khẽ gọi “Mẹ ơi!” nhưng không thấy tiếng trả lời. Cảm thấy lo lắng, tôi chạy đến bên giường, khi chạm vào người mẹ thì thấy nóng bừng. Có lẽ mẹ đã bị sốt. Bỗng nhiên tôi cảm thấy sợ hãi, xen lẫn cả sự ân hận. Tôi tự trách mình mải chơi, trong khi mẹ thì phải làm việc vất vả, lại bị ốm mà vẫn cố gắng nấu cơm cho tôi. Tự trấn an bản thân, tôi nhanh chóng chạy đi lấy khăn mặt lạnh đắp lên trán mẹ. Rồi còn nấu một ít cháo ăn liền và mua thuốc cho mẹ. Một lúc sau, có vẻ đã khá hơn, mẹ tỉnh dậy. Tôi thuyết phục mẹ ăn cháo và uống thuốc. Mẹ vừa ăn vừa mỉm cười nhìn tôi. Xong xuôi, tôi nhìn mẹ, rồi ôm lấy mẹ và bật khóc nức nở “Con xin lỗi mẹ ạ!”. Mẹ chỉ ôm tôi vào lòng rồi nhẹ nhàng nói “Không sao đâu! Nín đi con!”. Sáng hôm sau, mẹ đã khỏe hẳn và có thể đi làm bình thường. Nhưng nhờ có trải nghiệm hôm qua mà tôi mới biết mẹ đã vất vả vì tôi như thế nào. Tôi thầm nhắc nhở bản thân phải cố gắng học tập hơn, giúp đỡ mẹ nhiều hơn để mẹ khỏi lo lắng, vất vả. Đối với tôi, mẹ chính là nguồn ánh sáng diệu kỳ. Sau hôm đó, tôi dường như thấu hiểu thêm công ơn của mẹ, cũng như hiểu được rằng “Con dù lớn vẫn là con của mẹ Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con” Con cò, Chế Lan Viên Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình – Mẫu 3 Mỗi lần về quê thăm ông bà ngoại, tôi đều có những trải nghiệm thật đáng nhớ. Vùng quê thanh bình đem đến nhiều điều tuyệt vời và thú vị. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình Đó có thể là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Đó là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà tôi vẫn còn nhớ mãi cho đến bây giờ. Đó là kỉ niệm xảy ra vào lúc tôi mười tuổi. Tôi và anh Hoàng – anh trai của tôi rủ nhau đi câu cá. Hai anh em tôi ngồi câu cá được một lúc thì nghe thấy tiếng hò reo sôi nổi. Phía đằng xa là một nhóm học sinh đang thi bơi lội. Chúng tôi chạy đến chỗ cuộc thi diễn ra. Thì ra là nhóm bạn hàng xóm tôi mới quen hôm trước. Tôi cảm thấy rất thích thú, liền đề nghị được tham gia. Tôi liền rủ anh Hoàng nhưng anh lại từ chối. Tôi biết vì sao anh Hoàng từ chối tham gia. Trước đây, anh từng đạt giải Nhất cuộc thi bơi của thành phố. Anh rất yêu thích bơi lội. Bạn bè, người thân đều nói anh có tài năng. Nhưng vì một sự cố, anh đã từ bỏ ước mơ của mình. Điều đó đã khiến tôi cảm thấy rất buồn… Nhóm thi đấu của chúng tôi gồm có năm người. Trọng tài là Tuấn – người bạn hàng xóm thân thiết nhất của tôi. Sau khi trọng thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Hai tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị đã nhanh chóng vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Các đối thủ ngang sức ngang tài, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Tôi cố gắng bơi hết sức. Bỗng nhiên tôi cảm thấy chân bên trái của mình bị tê. Tôi bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Tôi nghe thấy có tiếng ai hoảng hốt kêu lên “Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi”. Tôi vùng vẫy trong nước. Nhưng không thể bơi tiếp. Không biết bản thân đã uống biết bao nhiêu là nước. Trong lúc mê man, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc “Lâm ơi, em ơi! Mau tỉnh lại đi em!”. Cho đến khi tỉnh táo thì tôi đã thấy anh Hoàng trước mặt mình. Khuôn mặt của anh đầy lo lắng. Hình như chính anh Hoàng là người đã cứu tôi. Tôi dần dần tỉnh lại. Tôi thấy mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Có tiếng nói cất lên “Anh Hoàng tài thật, ở khoảng cách xa như vậy mà đã cứu được Lâm một cách thần kỳ!”. Có tiếng hưởng ứng “Đúng vậy!”, “Đúng vậy!”… Tôi mỉm cười, lòng đầy tự hào rồi nhìn anh Hoàng, khẽ nói “Cảm ơn anh!”. Nhờ có trải nghiệm ngày hôm đó, tình cảm của hai anh em càng trở nên thắm thiết. Không chỉ vậy, anh Hoàng còn quay trở lại tập luyện để chuẩn bị cho cuộc thi bơi dành cho thiếu niên sắp diễn ra. Một trải nghiệm nhỏ nhưng đem đến cho anh em tôi thật nhiều điều tốt đẹp. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân – Mẫu 4 Trong cuộc sống, chúng ta sẽ có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ. Đối với tôi, trải nghiệm bên cạnh những người thân trong gia đình là đẹp đẽ và đáng quý nhất. Gia đình em có bốn thành viên bố, mẹ, em và em trai. Bố mẹ lúc nào cũng yêu thương và lo lắng, chăm sóc cho em. Nhưng mẹ là người dạy cho em rất nhiều điều bổ ích. Chủ nhật tuần trước là ngày sinh nhật của bố. Em đã giúp mẹ lên kế hoạch để tổ chức sinh nhật cho bố. Anh trai sẽ phụ trách trang trí nhà cửa, chuẩn bị quà. Còn em và mẹ sẽ phụ trách chuẩn bị các món ăn. Chiều hôm đó, bác Hoàng – hàng xóm của gia đình đã giúp em rủ bố đi chơi đá bóng. Mọi người trong gia đình sẽ có khoảng ba tiếng để chuẩn bị. Anh trai đã dọn dẹp và trang trí nhà cửa. Em đã cùng với mẹ nấu một bữa ăn thịnh soạn. Em giúp mẹ một số công việc vặt như nhặt và rửa rau, băm thịt. Sau hơn một tiếng đồng hồ bận rộn trong căn bếp của mẹ. Em và mẹ đã nấu được một bàn ăn thật hấp dẫn. Rất nhiều món ăn mà bố thích như sườn xào chua ngọt, thịt bò xào măng, cua rang me… Đặc biệt là món trứng rán nhồi thịt – món ăn bố thích nhất do chính tay em làm. Tất nhiên mẹ đã ở bên cạnh để hướng dẫn em hoàn thanh. Một bàn ăn hấp dẫn đã được sắp xếp đâu vào đây. Em cảm thấy để nấu được một bữa ăn thịnh soạn thật sự rất kì công. Nhờ vậy, em hiểu rằng mẹ đã vất vả như thế nào. Khi bố trở về nhà, bố đã cảm thấy rất bất ngờ khi nhận được món quà đặc biệt từ ba mẹ con. Gia đình em đã có một bữa ăn vui vẻ, ấm áp. Ăn cơm xong, em cùng với anh trai dọn dẹp, rửa bát. Sau đó, cả nhà cùng ngồi trò chuyện với nhau ở phòng khách. lâu lắm rồi, em mới cảm thấy hạnh phúc như vậy. Lần đầu tiên, em đã có một trải nghiệm thật thú vị – giúp mẹ nấu ăn. Em đã nhận ra công việc nội trợ không hề dễ dàng. Em cảm thấy yêu thương mẹ nhiều hơn. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em về người thân – Mẫu 5 Tết năm nay, em đã có một trải nghiệm thú vị cùng với mọi người trong gia đình. Hai mươi tám Tết, cả nhà em đã cùng nhau đi chợ hoa xuân. Đây là lần đầu tiên, em được đi chợ hoa. Theo lời mẹ kể, từ hai mươi lăm đến ba mươi tết, khi ra đường là đã thấy các hàng bán hoa. Những người người đến xem đông như trẩy hội. Chợ hoa ngày cuối năm nhộn nhịp và náo nhiệt không kém các khu chợ ẩm thực Tết. Hai anh em háo hức theo chân bố mẹ đi ngắm hoa. Những dãy đào, dãy quất được xếp thẳng tắp. Gương mặt người bán, kẻ mua đều tươi rói, hớn hở vì một mùa xuân mới lại sắp về. Bên cạnh những gian hàng bán đào và quất là các gian bán hoa tươi. Các loại hoa được bày bán rất đa dạng. Hoa hồng, hoa cúc, hoa vi-ô-lét, hoa lan, hoa dơn, hoa thược dược… Tất cả tạo nên một bức tranh nhiều màu sắc cho chợ hoa. Người bán hồ hởi mời chào khách mua hoa, người mua vừa chiêm ngưỡng những đóa hoa đẹp nhất vừa đắn đo lựa chọn những bó hoa đủ mọi sắc màu. Người ta đi chợ hoa như đi trẩy hội để dành cho mình những sắc hương đẹp nhất mang về trang hoàng và mang không khí tết về với gia đình. Đông đúc nhất phải là những khu bán đào, mai và quất. Bởi đây là những loại cây đặc trưng của ngày tết, nên mọi người đều muốn mua một chậu đào, mai hoặc quất về chơi Tết. Những chậu cây được tạo với nhiều hình dáng độc đáo. Những nụ hoa đào, hoa mai đã bắt đầu bung nở trong những cơn mưa xuân. Bố mẹ đang ngắm một chậu đào. Còn em và chị gái thì mải chụp những bức ảnh đẹp nhất. Rất lâu sau, bố em cũng chọn được một chậu đào rất đẹp. Khi bố mẹ mang chậu hoa về, em cảm thấy rất thích nó. Đã bao lâu nay, Tết trở thành một lễ hội nằm trong niềm mong đợi và không thể thiếu của con người Việt Nam. Và những khu chợ hoa cũng đã trở thành một nét đặc trưng không thể thiếu của những ngày tết. Tôi đã có một trải nghiệm thật hấp dẫn vào Tết năm nay. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em ngắn – Mẫu 6 Mỗi người đều có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ. Nhưng chắc hẳn những trải nghiệm cùng với người thân trong gia đình luôn đẹp đẽ nhất. Chắc hẳn mỗi người đều nhớ như in về lần đầu tiên đi học. Tôi cũng vậy. Sáng hôm đó, tôi thức dậy từ rất sớm. Sau khi ăn sáng xong, tôi đeo chiếc cặp mới để chuẩn bị đến trường. Đúng bảy giờ, ông nội chở tôi đi học trên chiếc xe đạp cũ. Đường phố hôm nay thật tấp nập. Tôi thì cảm thấy vô cùng háo hức. Tôi mặc bộ đồng phục mới, đi đôi dép mà mẹ đã tặng cho tôi. Ông nội đi gửi xe rồi dắt tôi vào trường. Cô giáo đã đứng ở cửa lớp để đón chào học sinh mơi. Tôi nhìn cô giáo, rồi quay lại nhìn ông. Ông mỉm cười, và còn nói lời động viên tôi – Đi đi cháu, ông tin cháu gái của ông! Khi nghe ông nói, tôi như được tiếp thêm sức mạnh. Tôi chào tạm biệt ông và ngồi vào chỗ theo sự sắp xếp của cô. Tiết học đầu tiên, cô giáo yêu cầu cả lớp sẽ tự giới thiệu về bản thân. Tôi nhớ đến lời ông nội dặn phải luôn tự tin. Tôi đã giới thiệu cho cô giáo và các bạn nghe về bản thân. Sau khi tiết học kết thúc, các thành viên trong lớp đã thêm hiểu nhau hơn. Những tiết học sau đó đều rất vui vẻ. Chúng tôi chăm chú lắng nghe tiếng cô giáo giảng bài. Sau đó, cô giáo yêu cầu cả lớp đọc đồng thanh theo cô. Giọng đọc của cả lớp nghe thật to và rõ ràng. Tiết học đầu tiên thật suôn sẻ. Tôi còn hăng hái giơ tay phát biểu và được cô giáo khen nữa. Điều đó khiến tôi rất hạnh phúc. Chiều về, khi nhìn thấy ông nội, tôi sung sướng chạy ùa vào lòng ông. Trên đường về nhà, tôi kể cho ông nghe về buổi học đầu tiên. Ông còn khen tôi ngoan ngoãn. Tôi cảm thấy hãnh diện lắm. Ngày đầu tiên đi học thật tuyệt vời. Nhờ có ông nội, tôi đã trở nên tự tin hơn, hòa đồng hơn. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt để ông nội cảm thấy tự hào về cháu gái của mình. Viết một đoạn văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em – Mẫu 7 Trong gia đình, người tôi gần gũi nhất có lẽ chính là anh trai. Tôi và anh trai đã có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ cùng nhau. Anh trai của em năm nay mười tám tuổi. Tên của anh là Nguyễn Trung Hiếu. Anh có dáng người cao ráo nhưng hơi gầy. Khuôn mặt trái xoan. Vầng trán cao và chiếc mũi thẳng. Anh không chỉ đẹp trai mà còn học rất giỏi. Suốt mười hai năm liền anh đều đạt học sinh giỏi. Trong nhà khắp nơi đều lưu giữ bằng khen của anh. Bên cạnh đó, anh tôi chơi thể thao rất giỏi, nhất là với bộ môn bóng đá. Ước mơ của anh là trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp. Trước đây, tôi thường thấy anh mỗi buổi chiều đi học về là lại theo các anh trong xóm đi đá bóng. Trận đấu nào anh tham có anh tham gia thì đội nhà cũng đều chiến thắng. Hiện nay, anh đã có cơ hội thi đấu cho câu lạc bộ bóng đá của thành phố. Mọi người trong gia đình đều rất tự hào về anh. Dường như mọi sự chú ý đều hướng đến anh. Đã có lúc, tôi cảm thấy vừa ngưỡng mộ lại vừa ghen tị với anh. Tôi cũng muốn trở thành một cầu thủ bóng đá. Một lần nọ, anh rủ tôi ra sân vận động chơi. Chúng tôi cùng nhau chạy bộ để rèn luyện sức khỏe. Sau đó, anh còn dạy tôi đá bóng. Tôi rất bất ngờ nhưng cũng chăm chú lắng nghe, làm theo những điều anh dạy. Anh còn nói rằng từ hôm nay anh sẽ dạy tôi về bóng đá. Tôi đã học được rất nhiều kiến thức bổ ích về kĩ năng đá bóng. Tôi vui lắm, và rất cảm động. Không ngờ anh trai lại quan tâm tôi như vậy. Điều đó khiến tôi cảm thấy phải cố gắng hơn để có thể giống như anh. Trải nghiệm này đối với tôi thật bổ ích. Cũng nhờ như vậy mà tôi cảm thấy yêu quý anh trai của mình nhiều hơn. Tôi sẽ tiếp tục cố gắng để có thể thành công như anh trai của mình. Hãy kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em ngắn – Mẫu 8 Tôi có rất nhiều kỉ niệm đẹp về những người thân trong gia đình. Những kỉ niệm đó đã đem lại cho tôi rất nhiều bài học quý giá về cuộc sống. Người tôi gắn bó nhất trong gia đình là anh trai của tôi. Hiện tại, anh trai tôi đang là một sinh viên đại học. Anh tên là Tùng. Anh không chỉ đẹp trai mà còn học rất giỏi. Nếu nói đến học lực thì anh là một tấm gương điểm sáng để cho lũ trẻ em hàng xóm noi theo. Nhưng nhắc đến anh trai, tôi sẽ nghĩ về những trải nghiệm cùng anh thực hiện khi còn nhỏ. Nhớ nhất là khi tôi lên năm tuổi, anh trai đã đưa tôi đi câu cá ở con sông gần làng. Đây là lần đầu tiên tôi được đi câu cá. Chính vì vậy, tôi cảm thấy rất háo hức. Đầu tiên, hai anh em đã đi ra vườn để đào giun đất làm mồi câu. Sau đó, cả hai cùng nhau ra sông câu cá. Anh Tùng đã dạy tôi cách gắn mồi câu, cách câu cá. Khi nhìn anh làm, tôi cảm thấy vô cùng khâm phục. Anh trai của tôi thật giỏi. Chúng tôi đã ngồi câu rất lâu. Vì là lần đầu tiên, nên tôi còn gặp phải nhiều khó khăn. Từ việc gắn lưỡi câu, mồi câu… Nhưng nhờ có anh Tùng kiên nhẫn dạy mà lần đầu tiên tôi đã câu được một con cá. Đó là một trải nghiệm thật tuyệt với thêm Tại Sao Phải Làm Chủ Bản Thân Là Gì, Học Cách Làm Chủ Bản Thân, Làm Chủ Cuộc Đời Bố mẹ bận rộn công việc, anh trai là người luôn dạy cho tôi nhiều điều bổ ích. Không chỉ giảng bài cho tôi, anh còn dạy tôi học võ nữa. Anh bảo con gái phải biết tự bảo vệ bản thân mình. Biết bao nhiêu là kỉ niệm đẹp đẽ như vừa mới xảy ra thôi. Những năm anh học đại học, phải xa nhà thường xuyên, tôi thấy nhớ anh. Nhớ những lúc anh nấu cơm dỗ tôi ăn khi tôi bị ốm còn bố mẹ bận công chuyện, những lần anh dạy tôi học bài… Nhờ có anh mà tuổi thơ của tôi luôn cảm thấy hạnh phúc. Đối với tôi, anh trai là một người vô cùng quan trọng. Tôi luôn dành cho anh sự yêu mến, tự hào. Và tôi mong rằng chúng tôi sẽ có thêm nhiều kỉ niệm hạnh phúc hơn nữa. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ nhất của em trong mùa hè vừa qua Tôi đã đến thăm Vịnh Hạ Long với gia đình vào mùa hè năm ngoái trong kỳ nghỉ. Lâu lắm rồi mới có kỳ nghỉ hè thoải mái như vậy. Để chuẩn bị cho chuyến đi, tôi đã chuẩn bị quần áo, đồ ăn … từ hôm trước. Xe xuất bến lúc 5h30 và gia đình tôi đã có mặt tại điểm hẹn từ 5h. Cứ tưởng mình đến sớm nhưng không ngờ nhiều gia đình khác cũng đến trước, bố xách vali to, mẹ xách đồ ăn, tôi và em xách ba lô nhỏ. Lưu trữ một vài thứ nhỏ. Dọc đường từ Hà Nội đến Quảng Ninh, trước mắt tôi là một bức tranh hùng vĩ đầy xúc động. Một tiếng đồng hồ trôi qua trong lúc xe quay vòng giữa cầu và núi đá nhỏ, đoàn bắt đầu tham quan động bằng thuyền. Từ những vòm đá cao nhất đến cầu vồng đầy màu sắc của những cột đá và thạch nhũ, tôi đã nghe nói rằng những hang động đẹp nhất là Dowwood Caves. Đây là một cung điện phong trần quanh co, một giọt nước từ thạch nhũ rơi xuống cũng đủ phá vỡ sự tĩnh lặng. Thế là cả buổi sáng, tôi và gia đình đi thăm thú các hang động và mọi người bắt đầu chụp ảnh cảnh đẹp từ đây, vội vàng lên xe chạy về nhà nghỉ. Mọi người trong đoàn xuống xe thu dọn hành lý, trong lúc chờ CEO liên hệ đi vệ sinh, có khoảng hai đứa trẻ tiểu học lớp 2 hoặc lớp 3 đang chạy quanh ruộng hoa. Tôi, đứa con gái nghịch ngợm nhất, theo đuổi bạn bè và nhắc đi nhắc lại về mẹ nhưng nó không nghe lời và chỉ thích chơi với bạn. trở ngại! Tại sao trưởng đoàn giữ liên lạc lâu như vậy và cả đoàn định gặp nhau, nhưng từ xa, các hướng dẫn viên đã lấy chìa khóa của mình. Chiều cả nhà ra vườn hoa chụp ảnh kỷ niệm rồi lên núi gần nhà nghỉ Thăng Long’ để ngắm cảnh. , Tôi và Tôi được quay riêng. Khi lấy nó, nó nói – Này, tôi hơi ăn ảnh! Tôi trả lời – Này! không chắc. Nghe vậy, nhiếp ảnh gia nói – Cả hai ngừng tranh cãi và thấy họ đều ăn ảnh. Hai người đã thi đấu như vậy, và cuối cùng, hai người trong bức ảnh trông như những kẻ ngốc. Chụp ảnh xong cả nhà đi chợ mua tôm cá gọi là nghỉ hè. trở ngại! Chợ Hạ Long nhộn nhịp hơn Hà Nội. Khi chợ bắt đầu, hàng loạt gian hàng xếp hàng dài chào khách, bày bán dưa hấu, cá, tôm, thịt,…. Tuy nhiên, các vựa tôm, cá là nhộn nhịp nhất vì hầu hết du khách đều muốn mua quà về dịp lễ. Tôi và mẹ nhìn quanh cửa hàng quần áo trẻ em cạnh khu đồ ngọt và thấy khá nhiều người mua, đặc biệt là các bậc phụ huynh mua quần áo cho con. Khi hai đứa trẻ thấy mẹ mắng vì có hai đứa con lang thang, chúng liền nói với mẹ rằng hãy chăm sóc bé Me thật tốt để không bao giờ bị lạc nữa. Vào buổi tối, đèn được bật lên và tôi, mẹ và bé Mi đi uống trà ở quán cạnh khách sạn nơi gia đình đang ở. Cha tôi đọc báo và xem TV trong phòng nghỉ. Thời gian trôi qua, đoàn bắt đầu trở về Hà Nội. Sự quyến rũ của Vịnh Hạ Long khiến nó trở thành điểm đến quanh năm của du khách trong và ngoài nước. Mọi người tham quan nơi này, nghỉ ngơi, tắm biển… và ai cũng sảng khoái, mãn nhãn với kỳ quan thế giới. Ngoài nội dung ở trên, các em cũng có thể tìm hiểu thêm bài Tự Tình – Hồ Xuân Hương, Kể về chuyến thăm các di tích lịch sử chuẩn bị lên lớp trong SGK Tiếng Việt lớp 5. Ngoài ra, phân môn Chính tả Rừng xanh trong chương trình Tiếng Việt lớp 5 là những tiết học quan trọng mà các em cần đặc biệt lưu ý. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ mà em đã trực tiếp trải qua Mỗi lần về quê thăm ông bà ngoại là một trải nghiệm đáng nhớ. Vùng quê yên bình mang đến nhiều điều tuyệt vời và thú vị. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ mà em đã trực tiếp trải qua Buổi sáng thức dậy bạn sẽ cùng người ấy dạo bước qua cánh đồng lúa bạt ngàn và cảm nhận hương lúa mới nở. Đồ ăn ngon do một người bà giản dị nhưng chân thành chuẩn bị. Chiều thả diều câu cá ngoài đồng cùng lũ bạn trong xóm. Có rất nhiều kỷ niệm đẹp, nhưng có thể có một số vẫn còn đó cho đến nay. Tôi nhớ khi tôi mười tuổi. Tôi và anh trai rủ nhau đi câu cá. Tôi và anh trai đang câu cá được một lúc thì nghe tiếng hô lớn. Có một nhóm học sinh đang chơi bơi ở phía xa. Tôi chạy đến nơi tổ chức cuộc thi. Đó là một buổi tụ tập của những người hàng xóm mà tôi gặp hôm trước. Tôi đã rất quan tâm đến việc tham gia. Tôi mời ngay anh Hoàng nhưng anh ấy từ chối. Tôi là Mr. Tôi biết tại sao Hoàng từ chối tham gia. Trước đó, anh từng đạt giải nhất các cuộc thi bơi lội của thành phố. Anh ấy thích bơi lội. Bạn bè và người thân đều nói anh tài giỏi. Tuy nhiên, một sự cố đã đưa anh ta phải dừng lại. Điều đó làm tôi rất buồn … Đội thi của chúng tôi gồm 5 người. Trọng tài là người hàng xóm thân thiết nhất của tôi, Tuấn. Hiệp đấu bắt đầu khi trọng tài thổi còi. Hai vận động viên chạy trong tư thế chuẩn bị nhanh chóng nhập cuộc. Tiếng reo hò, cổ vũ vang dội cả khúc sông. Đối thủ ngang tài ngang sức không thua kém vẫn bơi song song với nhau. Tôi cố gắng bơi hết sức có thể. Đột nhiên, tôi cảm thấy tê bì ở chân trái. Tôi bơi chậm và từ từ ngã trở lại. Tôi hoảng hốt nghe ai đó hét lên “Hình như Lâm bị co giật”. Tôi vùng vẫy trong nước. Tuy nhiên, anh không thể tiếp tục bơi. Tôi không biết mình đã uống bao nhiêu nước. Trong lúc mê man, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc. “Tình yêu của tôi Tình yêu của tôi! Dậy đi! ”Cho đến khi tỉnh lại, tôi đã thấy ông Hwang ở trước mặt, vẻ mặt lo lắng, chính là ông Hwang đã cứu tôi. Tôi thức dậy từ từ. Tôi thấy mọi người xung quanh thở phào nhẹ nhõm. “Anh ấy tài năng đến mức đã cứu Ram từ một khoảng cách xa như vậy một cách thần kỳ!” Một giọng nói vang lên. “đúng rồi!”… Tôi mỉm cười tự hào, nhìn anh Hoàng và nói nhỏ “Cảm ơn anh!”. Tình cảm của hai anh em ngày càng bền chặt vì trải nghiệm ngày đó. Ngoài ra, anh Hoàng đã trở lại tập luyện để chuẩn bị cho giải bơi lội cấp cơ sở sắp tới. Đó là một kinh nghiệm nhỏ, nhưng nó đã mang lại cho tôi và các anh em của tôi rất nhiều điều tốt đẹp. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ ngày đầu tiên đi học Trong cuộc sống, kiến thức rất quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Tuy nhiên, không phải ai trong chúng ta cũng được đến trường mà còn rất nhiều người nghèo không có điều kiện đến trường. Và tôi là một trong những người may mắn được đến trường và được truyền thụ nhiều kiến thức cũng như những bài học đạo đức thú vị. Vì vậy đối với em kỉ niệm ngày đầu tiên đi học là một khoảnh khắc tuyệt vời, ấn tượng và khó quên trong lòng. Bây giờ, dù đang học lớp 8 tiểu học nhưng hễ nghe tiếng trống là em lại cất lên “Đồng… 9. 9 .. Mặt trời hai nghìn bốn trăm lẻ bảy Ngày tựu trường. , Tôi lo lắng và nói, “Làm sao chúng ta đến được trường này?”, “Bạn của tôi có phải là bạn tốt không?” Không? ”,“ Giáo viên có phải là người xấu không? ” Và tôi cứ nghĩ về nhiều thứ khác nhau liên quan đến trường học, … Và những ngày này bố mẹ tôi rất bận, vì vậy không phải là công việc mà là ngày đầu tiên đi học, vì vậy bố đã đi mua bìa, nhãn dán và vở, và mẹ đã đi mua sách giáo khoa, không nghĩ ra được, tôi xé bìa phong bì, trong nháy mắt nước mắt trào ra, nhưng nhờ có mẹ an ủi, dỗ dành mà nước mắt ngừng trôi, ba tôi đã dạy tôi cách gói. Em ghi tên mình vào nhãn Ôi, rồng bay phượng múa đẹp quá. Và tôi nhớ mình đã vô tình làm đổ mực trên máy tính xách tay của mình. Tôi đã khóc nhiều hơn cả khi tôi xé bìa. Sau đó, em gái tôi đã an ủi tôi trong vài phút cho đến khi tôi ngừng khóc. Máy tính xách tay, sách giáo khoa, bút và cặp sách đều được cung cấp. Phải một lúc sau tôi mới chìm vào giấc ngủ vì đêm không ngủ được. Buổi sáng thức dậy và làm vệ sinh cá nhân, bố chở tôi đến trường và tặng cho tôi một quả bóng xinh xắn với nụ cười trên môi. Tôi thấy học sinh đến trường với khuôn mặt rạng rỡ và vui vẻ. Khi khoác lên mình bộ đồng phục học sinh đẹp, bạn cảm thấy tự tin hơn. Tôi thấy trường chúng tôi khang trang và đẹp đẽ. Cây cao có màu đỏ thẫm. Có bốn chiếc xích đu ở bốn góc sân trường. Tim tôi đập rộn ràng khi nghe tiếng trống khai trường vang lên “Tông… chuẩn bị… chuẩn bị”. Toàn trường bắt đầu xếp hàng ngay ngắn ra sân. Và tôi không biết nó va vào đâu, nhưng quả bóng bay tôi mang theo đã bị vỡ. Tôi cố gắng không khóc. May mắn thay, một người bạn ngồi cạnh tôi đã phát hoa cho buổi diễu hành. Sau màn diễu hành, cô giáo chủ nhiệm đón các bạn trong lớp, bạn hoa đi trước ngồi cạnh tôi. Mùi lạ của một cuốn vở mới đột nhiên tràn ngập khắp lớp học. Tôi nghĩ giải lao khoảng 15 phút. Tôi ngồi thụp xuống lớp, không biết mình đang chơi với ai. Chơi game gì mà một nhóm bạn rủ rê. Thật xúc động! Khi ra về, tôi chào tạm biệt những người bạn mới và lên xe. Bóng anh biến mất em thấy lòng xao xuyến lạ thường. Đó là ngày đầu tiên đi học của tôi. Những kỉ niệm tuyệt vời đó luôn đọng lại trong tâm trí tôi và cũng thôi thúc tôi học tập tốt hơn. Vì vậy, để không phụ lòng cha mẹ, em nguyện học thật giỏi. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ trong học tập Năm ngoái tôi đã có một trải nghiệm rất đáng nhớ. Trải nghiệm đó đã thay đổi tôi rất nhiều. Từ trước đến nay, tôi luôn là một học sinh rất kém trong môn Thể dục. Tất cả mọi người, kể cả tôi, đều nghĩ như vậy. Và tôi luôn nghĩ rằng mình không thể khá hơn được nữa. Mọi thứ thay đổi cho đến khi có một buổi tập thể dục vào năm ngoái. Hôm đó, tôi gặp một giáo viên mới, Mr. Tôi học với Hùng. Như thường lệ, khi bạn chơi bóng chuyền trên sân, bạn đứng nhìn và giúp nhặt bóng. Heung nhìn thấy điều này và gợi ý rằng anh ấy nên đến sân chơi với bạn bè của mình. Nghe vậy, tôi vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi. Nhưng cô giáo vẫn kiên quyết đề nghị tôi ra sân đá bóng cùng bạn. Lúc đầu, anh ta cứ loay hoay chân tay mà không bắt được một quả bóng nào. Tuy nhiên, anh Hùng vẫn không ngại và tỏ ra nhẫn nhịn. Những người bạn trên sân cũng im lặng chờ đợi tôi như thể họ đang cổ vũ cho tôi. Vì vậy, đến cuối buổi tập, tôi đã cản phá thành công hơn 10 quả bóng và thậm chí còn ghi được một điểm cho đồng đội. Nó thực sự tuyệt vời, tôi thực sự hạnh phúc. Hóa ra tôi có thể chơi bóng như các bạn, nhưng không phải là không thể. Kể từ ngày đó, tôi dần tự tin và chăm chỉ hơn trong các giờ học Thể dục của mình. Tôi cũng dành nhiều thời gian hơn vào mỗi buổi tối để chạy và tập thể dục nhiều hơn. Nhờ đó, tôi bắt đầu chơi bóng từng chút một trong giờ học thể dục và lớp học cùng các bạn. Tất cả là nhờ trải nghiệm tuyệt vời trong ngày. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ khi đi du lịch Ngày 2/9, kỷ niệm 75 năm Quốc khánh, tôi về thăm Hà Nội với sự cho phép của bố mẹ. Đây là một chuyến đi rất bổ ích và ý nghĩa. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ khi đi du lịch Mẹ tôi đã chuẩn bị mọi thứ tôi cần cho chuyến đi cách đây vài ngày. Sáng hôm sau cả nhà lên đường đúng 7h. Từ quê tôi đến Hà Nội mất khoảng một giờ đồng hồ. Tôi ngồi trong xe và nhìn xung quanh. Đường phố Hà Nội đông đúc quá, hàng quán ven đường rất đẹp. Nơi đầu tiên gia đình chúng tôi sẽ đến thăm là mộ của Bác Hồ. Khi đến mộ ông Hồ, bạn có thể cảm nhận được không khí rất trang nghiêm. Mọi người đến thăm một số lượng lớn các ngôi mộ. Người dân xếp hàng dài để được gặp Bác. Họ đến từ khắp nơi trên đất nước. Bên ngoài trời khá nắng, nhưng cảm giác vẫn rất tuyệt. Tôi và bố mẹ xếp hàng dài để vào lăng. Khoảng một giờ sau, gia đình cô vào lăng. Bên trong mộ ông Hồ khá lạnh. Tất cả những người lính đứng gác rất nghiêm túc. Đây, Bác Hồ đang nằm. Khuôn mặt của cô chú tốt bụng như thế nào? Râu dài, tóc bạc. Vầng trán cao và rộng. đôi môi đang cười Nhìn thấy anh ấy nằm xuống khiến tôi cảm thấy trân trọng và tự hào vô cùng. Sau khi viếng mộ Bác, chúng tôi cũng đến Hồ Gươm. Hồ nằm giữa trung tâm thành phố. Diện tích hồ khá rộng. Nước hồ trong xanh và phẳng lặng. Đôi khi gió có thể làm gợn sóng mặt hồ. Xung quanh hồ là những hàng cây cổ thụ được trồng theo thời gian. Xung quanh hồ có đền Ngọc Sơn, tháp Rùa và đài Nghiên cổ kính. Cầu Thê Húc sơn đỏ, cong như con tôm. Qua cầu Thê Húc là đền Ngọc Sơn cổ kính, uy nghiêm. Trước cổng chùa là cây đa cổ thụ có tuổi đời vài ba năm. Giữa hồ là Tháp Rùa kiến trúc vô cùng độc đáo. Sau chuyến đi này, tình yêu và niềm tự hào về đất nước của tôi ngày càng lớn mạnh. Tôi muốn đi du lịch nhiều hơn với bố mẹ. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em với thầy cô giáo Tôi có biết bao kỉ niệm vui buồn dưới mái trường thân yêu thuở cắp sách đến trường. Tuy nhiên, kỷ niệm mà tôi sẽ không bao giờ quên trong suốt cuộc đời này là kỷ niệm về người thầy đã nắm tay tôi say sưa và miệt mài viết khi tôi học viết vào lớp một. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em với thầy cô giáo Năm 6 tuổi, tôi bước vào năm thứ nhất với tâm trạng háo hức. Tôi học cách đọc rất nhanh. Bạn chỉ có thể nghe giáo viên đọc nó một lần và sau đó đọc theo. Nhưng viết lách là một hành trình khó khăn đối với tôi. Tôi thuận tay trái. Ngay từ khi còn nhỏ, mẹ đã dạy tôi cầm bút bằng tay phải. Nhưng bất cứ khi nào không có ai nhìn, tôi đổi chủ. Cô giáo đầu tiên của tôi tên là Ngọc. Đúng như tên gọi của mình, cô ấy xinh đẹp, rạng rỡ, ngọt ngào và dễ mến. Cô ấy biết tôi thuận tay trái, vì vậy cô ấy thường xuống bàn của tôi để xem tôi viết gì. Khi bước vào học kỳ hai, chúng ta luyện viết các chữ cái thường và viết các bài chính tả dài. Những con chữ dần được viết nguệch ngoạc. Trong giờ học chính tả hôm đó, cô ấy chép từ tròn từ bảng đen và chúng tôi chép vào vở. Vì cô ấy không để ý, tôi lại chuyển sang viết. Sau giờ học, Ms. Ngọc trả lại bài chính tả cho chúng tôi. Cô ấy bắt đầu bình luận. Đột nhiên cô ấy nhắc đến anh. “Hôm nay, bạn Gia Bảo của bạn đã cải thiện được khả năng viết lách. Nhưng bạn dường như đang quên một điều”. Tôi hoảng sợ nhìn xuống. Với tà áo dài thướt tha, cô bước đến bàn và nói “Khi viết, bạn có nhớ mình đã viết gì và cách cầm bút không?” Cả lớp đồng thanh lặp lại những gì cô đã nói với cô. cô ấy nói một lần nữa. “Nhưng bạn Gia Bảo vẫn quên. Hôm nay bạn ấy chê Gia Bảo trong lớp”. Sau đó, cô ấy nhìn thẳng vào tôi và nói, “Tôi mong Gia Bảo nhớ lại những gì tôi đã nói với cô ấy”. Một số người bạn của tôi đã cười một cách khó chịu. Khi nghe những lời đó, khuôn mặt cô ấy nóng lên, nước mắt cô ấy trào ra và những trang viết tay của cô ấy nhăn lại. “Hôm nay tôi thấy các chữ cái của bạn được làm tròn đều nhau. Bạn viết hay hơn nhiều bạn bè của tôi.” Cô ấy nói nhẹ nhàng. lớp im lặng. Tôi nhận được lời khen và cảm thấy thoải mái, vì vậy tôi đã nôn ra cơn tức giận của đứa con trai hiếu chiến của mình. Kể từ đó, tôi đã luyện viết tay phải của mình một cách nhất quán. Khi tôi học lớp hai của trường tiểu học, tôi đã có thể viết những câu rất gọn gàng. Dù bây giờ tôi không còn được học cùng cô nhưng những bài học thú vị hay những lời dạy ân cần của cô vẫn còn in sâu trong trái tim tôi. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em về một người bạn mà em nhớ mãi Mỗi chúng ta đều có những trải nghiệm quý giá trong cuộc sống. Qua những trải nghiệm như vậy, mọi người rút ra được điều gì đó quý giá cho bản thân. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em về một người bạn mà em nhớ mãi Bạn thân nhất của tôi là Minha. Chúng tôi là hàng xóm và bạn học. Điều đó làm cho tình bạn của họ bền chặt hơn. Min-ha là một người bạn hiền lành và ít nói, trong khi tôi năng động và hướng ngoại. Haha và tôi thường giúp đỡ nhau khi học và trở thành bạn của nhau. Tôi nhớ một lần khi tôi mải mê xem phim mà quên mất việc học. Hôm sau, cô giáo yêu cầu cả lớp làm bài kiểm tra 15 phút. Tôi ngồi đó và không thể làm gì cả. Thấy vậy, Minha đã bí mật tát vào tay tôi. Thì ra là Hà muốn copy bài của bạn. Tôi thậm chí còn không nghĩ về nó và chỉ sao chép bài viết của Haha. Khi nhận xét về bài thi ở lớp tiếp theo, cô giáo nói – Tôi rất lấy làm tiếc vì trong lớp vẫn còn hiện tượng chép bài. Min-ha và Tu-chan, bạn có gì muốn nói với tôi không? Khi nghe bà Evà nhắc đến tên chúng tôi, chúng tôi rất lo lắng. Cả lớp bắt đầu bàn tán xôn xao. Cô giáo nói tiếp – Cô thường dạy học sinh trung thực trong các kỳ thi. Có thể xóa điểm nếu kết quả thi không tốt. Nhưng nếu bạn lừa dối, cô ấy sẽ không bao giờ tha thứ cho bạn. Sau khi nghe thầy nói, tôi biết mình phải chịu trách nhiệm. Tôi ngay lập tức đứng dậy và nói với cô giáo. – Cô ơi … Là tôi theo học bài của Minha! – Không … Cô ơi, em có bạn Thu Trang của em đi theo học ạ! Sau đó giáo viên nói – Thu Trang rất biết nhận lỗi. Thật sự tốt. Nhưng Min-ha cũng sai khi để bạn chép bài trong lớp. Lần này chúng ta hãy làm một bài kiểm tra khác. Lần sau bạn có bị ốm không? Cả hai chúng tôi đều thở phào nhẹ nhõm. Đó là một trải nghiệm đáng nhớ đối với tôi. Kể từ đó, tôi luôn cố gắng không mắc phải sai lầm đó. Tình bạn với Min-ha ngày càng thân thiết.
kể lại một trải nghiệm của em với người thân